BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 357

Nếu quả đêm nay thật sự để chàng nhìn thấy Hấp Huyết Quỷ, chàng có

tin không?

Chính Diệp Khai cũng không biết.
Có những chuyện cho dù tận mắt chứng kiến đều vị tất là thật, hà huống

là chuyện ma quỷ tồn tại giữa hư vô phiêu diêu.

Gió tây cõng theo hơi lạnh, cũng bồng theo hương thơm của cơm canh

trong thành Lạp Tát, còn rong ruổi bài mục ca bi luân đặc dị của Biên
Thành.

Nghe tiếng ca dật dờ bi thương ẩn ẩn hiện hiện đó, Diệp Khai đột nhiên

nghĩ tới một người.

Nghĩ tới con người của hắn và bản mục ca lưu truyền đã lâu.
- “Mộ xuân tam nguyệt, dương hoan thảo trường, thiên hàn địa đống, vấn

thùy tự lang?

Nhâm tâm linh dương, lang tâm độc thương, thiên tâm nan trắc, thế tình

như sương...”

Tạm dịch:
- “Tháng ba cuối xuân, cừu vui cỏ cao, trời lạnh đất cứng, hỏi ai nuôi

sói?

Lòng người chỉ lo cho cừu, lòng sói đơn độc một mình, lòng trời khó

đoán, tình thế gian như sương...”

Tiêu Thập Nhất Lang.
Trên thế gian này, con sói được thấu hiểu nhất, được thương cảm nhất,

chỉ có Tiêu Thập Nhất Lang.

Hắn phảng phất là một con sói, một con sói cô độc, tịch mịch, buốt giá,

đói cào, trong băng thiên tuyết địa, vì sinh mệnh của mình mà vùng vẫy
đơn độc.

Nhưng trên thế giang lại không có một ai có thể thò tay ra phù trợ hắn,

mỗi một người đều chỉ muốn dẫm đạp hắn, đá hắn tới chết.

--- Thế gian chỉ biết thương hại cừu, đồng tình với cừu, tuyệt ít có người

biết nỗi thống khổ của sói, sự tịch mịch của sói, thế nhân chỉ nhìn sự tàn
nhẫn lúc sói ăn thịt cừu, lại không nhìn nó chịu đựng cô độc và đói khổ lưu
lãng giữa băng thiên tuyết địa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.