BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 445

- Cái đó quả có thật. Tại hạ quen tính mất rồi, muốn bỏ từ lâu song

không bỏ nổi.

Tiêu Biệt Ly thốt:
- Nếu lối suy luận của các hạ giản đơn hơn một chút thì các hạ có thể

nghĩ được là lão thừa cơ hội này mà đào tẩu.

Diệp Khai gật đầu:
- Có thể như vậy lắm.
Tiêu Biệt Ly tiếp:
- Tại hạ cũng có cái tật nặng là suy tưởng nhiều.
Diệp Khai chớp mắt:
- Cho nên các hạ cũng không nghĩ là lão đào tẩu?
Tiêu Biệt Ly gật đầu.
Diệp Khai tiếp:
- Sở dĩ thế, các hạ mới có thể đi tìm Lộ Tiểu Giai cho lão.
Tiêu Biệt Ly điềm nhiên:
- Các hạ hiểu việc đó từ lúc nào?
Lão không hề nao núng trước phát giác của Diệp Khai.
Diệp Khai không đáp, hỏi lại:
- Các hạ không phủ nhận?
Tiêu Biệt Ly mỉm cười:
- Phủ nhận làm gì khi đối tượng là các hạ.
Diệp Khai cũng cười. Chàng trầm ngâm một chút, đoạn thốt:
- Tại hạ còn biết thêm một điều này.
Tiêu Biệt Ly hỏi:
- Điều chi nữa?
Diệp Khai ung dung tiếp:
- Các hạ không phàải là Tiêu Biệt Ly. Nói một cách khác, không ai tên

Tiêu Biệt Ly cả.

Tiêu Biệt Ly chớp mắt:
- A.
Diệp Khai buông luôn:
- Các hạ là Tây Môn Xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.