BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 39

- Các thuỷ thủ của ông…
- Họ làm sao?
- Tôi nghe thấy họ xì xào, bảo tôi đã làm cho họ gặp bão. Ông không để họ
… – Alexandra nói và nàng rùng mình.
- Cô lạnh à?
- Không phải vì lạnh.
Jake bật cười:
- Một số đứa mê tín ấy mà. Họ cho rằng trên tầu có phụ nữ là dễ bị xúi
quẩy. Một số còn cho rằng cô là do thân linh trên biển hoá phép ra để thử
chúng tôi. – Jake cười, nhìn thẳng vào mắt nàng – Họ nảy ra ý nghĩ mê tín
đó cũng một phần là tại cô.
- Tại tôi? – Alexandar ngạc nhiên.
- Cô đẹp quá! Anh em thuỷ thủ mà cả tôi nữa, chưa bao giờ được thấy
người phụ nữ đẹp như cô.
- Cảm ơn ông quá khen, – Alexandra lạnh lùng nói.
- Nhân đây cũng phải nhận rằng cô may mắn được chúng tôi vớt lên.
- Lúc trước tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ tôi bắt đầu thấy giá như
tôi cứ bị các ông bỏ mặc dưới biển lại hay hơn.
- Sao cô lại nghĩ như vậy? Đừng, cô đừng nên nghĩ hấp tấp như vậy. Tại cô
chưa hiểu tôi đấy. Nhưng không sao, rồi ta sẽ hiểu rõ nhau hơn. À, xin báo
cô là tại đây tôi có vài người bạn tôi quen từ hồi nội chiến. Tôi đã cử người
đi lấy tiếp tế và kiếm một cỗ xe ngựa để chở chúng ta đến một đồn điền
cách đây không xa.
Alexandra ngước đầu nhìn Jake. Liệu ông ta có nói thật không? Nếu đúng
như ông ta nói thì nàng sẽ không bị nhốt mãi trong cabin này. Cặp mắt Jake
không có vẻ gì dối trá. Nàng thở phào hi vọng.
- Chủ đồn điền đó là bạn của ông? – Alexandra khẽ hỏi.
- Anh bạn tôi có một cô em gái, cũng tầm thước như cô, có lẽ thế. Tôi nghĩ
cô ấy sẽ vui lòng cho cô mặc tạm quần áo của cô ấy.
Lần đầu tiên Alexandra mỉm cười với thuyền trưởng Jake. Nụ cười hàm ý
biết ơn. Jake nhìn nàng thêm một lần nữa. Lần này vẫn sỗ sàng nhưng
Alexandra có linh cảm đây chưa phải đã là một điềm gì xấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.