BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 648

Dương Nghệ Tuyền híp mắt, rất sợ bọt xà phòng trên tóc rơi vào trong

mắt, “Sao lại phải tìm bố?”

“Như vậy càng có nhiều người yêu thương con, càng nhiều người tốt với

con.”

Dương Nghệ Tuyền suy nghĩ nửa giây, dường như cố gắng tính toán,

“Vậy mẹ tìm đi.” Cô bé tỏ ra thờ ơ làm như không phải chuyện của mình.

Bộ dạng không tim không phổi này chẳng biết giống ai?

“Mẹ xả nước chậm một chút, vào mắt rồi…”

“Có đâu, con lộn xộn gì chứ…”

Lúc Dương Nghệ Tuyền thu dọn xong, đi lấy bút màu ra vẽ linh tinh, ba

đầu sáu tay chẳng ra hình gì. Vẽ được một nửa, bé con liền bị Dương Cẩm
Ngưng la lớn, “Đi ngủ đi ngủ, mai có đi nhà trẻ không hả?”

Dương Nghệ Tuyền chu cái miệng nhỏ nhắn, buông vở và bút, chui vào

trong chăn. Cô bé không thích đi nhà trẻ, nhưng không dám nói, nói ra nhất
định sẽ bị mẹ mắng, nên đành phải đau khổ đi ngủ.

Dương Cẩm Ngưng ghét nhất người khác làm trái ý mình, tuy rằng bản

thân cũng biết đó là tật xấu, nhưng con gái mình, có thể tùy cô sai khiến,
cảm giác này thật sảng khoái.

Kiểm tra thức ăn trong tủ lạnh để mai làm bữa sáng cho Dương Nghệ

Tuyền xong, cô chơi trò chơi điện tử trên di động một lúc, rồi cũng chuẩn bị
đi ngủ. Cô bò lên giường, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Nghệ
Tuyền, thực sự là một việc thần kỳ. Cô luôn cảm thấy rất lạ, vì sao trong
biển người cô lại tìm được một người đàn ông, coi anh là quan trọng nhất,
còn sinh một đứa con cho anh. Thật ra điều cô thấy lạ nhất chính là một đứa
bé lớn như vậy, sao có thể chui từ bụng cô ra cơ chứ? Cô đương nhiên biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.