BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 675

động sản, tất cả tất cả.

Dương Cẩm Ngưng siết chặt tay, trong nháy mắt nghe tiếng đóng cửa,

vung tay lên, chén trà trên bàn rơi xuống đất, vỡ tan. Dương Nghệ Tuyền từ
phòng sách chạy ra, thấy mãnh thủy tinh vỡ trên mặt đất, đôi mắt đảo tròn,
“Mẹ, sao lại không cẩn thận thế.”

Cổ họng cô nghẹn lại, dù cô biết trong đó không bị mắc thứ gì.

“Làm bài tập xong rồi sao?” Cô tự đè nén âm thanh của mình, không

muốn hù tiểu nha đầu này.

Dương Nghệ Tuyền gật đầu, lại nhìn xung quanh, giống như tìm người,

lại nhìn Dương Cẩm Ngưng cái gì cũng không hỏi.

Dương Cẩm Ngưng phất tay, “Con đi chơi đi, mẹ nghỉ ngơi một chút.”

Dương Nghệ Tuyền nhìn Dương Cẩm Ngưng hồi lâu, gật đầu, nhưng

cũng đi lấy chổi đến, cẩn thận quét sạch mảnh thủy tinh trên mặt đất. Sau
khi làm xong, cô bé hài lòng nhìn Dương Cẩm Ngưng, “Mẹ, mẹ xem, có
phải con quét rất sạch không?”

Dương Cẩm Ngưng nhìn con gái mình, gật đầu, “Rất sạch.”

Lúc này, Dương Nghệ Tuyền mới vui vẻ đi chơi.

Dương Cẩm ngưng nhìn bóng lưng của tiểu nha đầu, nhíu mày hồi lâu

vẫn. Ngay cả đứa trẻ nhỏ như vậy, còn có thể hiểu hiểu những chuyện nhỏ
này. Nhưng cô đã lớn như vậy, làm việc vẫn giống như một đứa trẻ. Bất
luận làm cái gì, đầu tiên đều lo lắng cho bản thân, sẽ không tự đi hỏi người
khác có ẩn tình gì, cũng sẽ không vì người khác mà suy nghĩ. Cô chỉ cần tốt
cho mình là được, cho tới bây giờ cũng chưa từng nỗ lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.