BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 696

Dương Cẩm Ngưng liếc mắt, tắt TV, nghĩ ngày hôm nay cần phải dạy dỗ

con gái mình, “Mẹ không có lừa con, là vì…chú kia có việc phải hoãn lại,
nếu như không hoãn lại, thì con đếm đến một trăm, chú khẳng định sẽ đến.”

Là bố nhưng vẫn còn gọi là chú, khóe miệng Dương Cẩm Ngưng run lên

một chút, cảm giác thực sự là kỳ quái.

Dương Nghệ Tuyền chu cái miệng nhỏ nhắn vẻ không tán thành.

Dương Cẩm Ngưng vẫy tay, gọi Nghệ Tuyền lại. Tuy rằng tức giận,

nhưng vẫn phải đi qua. Dương Cẩm Ngưng xoa đầu cô bé, “Sau này con
đừng gọi là chú nữa.”

“Gọi… Ba.” Cũng không phải không thể.

Cô bé tròn mắt nhìn mẹ mình, “Mẹ muốn chú làm ba của con?”

Dương Cẩm Ngưng day trán, “Gọi ba là được rồi, nhiều lời quá.”

“Mẹ ghét con.” Cô bé mếu máo

Bên ngoài có tiếng còi xe, Nghệ Tuyền lập tức đi xem thử, nhìn thấy

chiếc xe quen thuộc, cô bé hài lòng đi lấy túi xách, “Chú tới.”

Dương Cẩm Ngưng liếc cô bé một cái.

“Không đúng, là ba tới.”

Dương Nghệ Tuyền lưng đeo túi xách, định đi ra thì bị mẹ gọi lại.

“Quay lại. Con có quên gì không?”

Cô bé sửng sốt một lúc, sau đó, lục lọi đồ trong túi xách lấy ra tra một

hồi, “Không có. Đủ rồi ạ.”

“Con nghĩ kĩ lại đi.” Dương Cẩm Ngưng hết sức kiên trì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.