BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 709

Dương Cẩm Ngưng liếc nhìn cái túi trong tay anh. Cảm thấy khó hiểu, rõ

ràng là anh có chìa khóa, sao còn gõ cửa? Hay là anh muốn chứng minh
giữa họ đã không còn đủ thân thiết để tự tiện vào phòng?

Cố Thừa Đông cầm áo ngủ vào trong phòng, lúc quay ra đến cửa, nghĩ

thế nào anh lại quay lại đặt chìa khóa lên bàn, cuối cùng mới đi ra ngoài.
Dương Cẩm Ngưng không nói gì, lặng lẽ nhìn theo.

Cố Thừa Đông đi rồi, cô buồn chán lôi ipad ra xem phim nhưng không có

hứng thú, một lúc sau, cô quyết định cố gắng ngủ.

Nhưng có lẽ do lạ giường nên cô không ngủ được. Nằm trên giường của

anh nhưng lại không được thấy anh, không tốt chút nào.

Cuối cùng, cô lôi hết quần áo của anh trong va li ra, bày trên giường, rồi

nằm lên quần áo anh, như thế mới khiến cô thỏa mãn.

Dương Cẩm Ngưng luôn để tự bản thân mình ngủ tới lúc nào thì ngủ,

không cố gắng phải dậy giờ nào giờ nào, cũng không thích bị người khác
quấy rối.

Có tiếng gõ cửa, cô cho rằng là Cố Thừa Đông nên cũng mặc kệ quần áo

lung tung, tóc tai bù xù đi ra mở cửa, dù sao cũng không phải là anh chưa
từng thấy cô như thế.

Cửa vừa mở ra, cô liền ngây ngẩn cả người.

Mô Song Lăng đứng ở ngoài cửa cũng sững sờ, hoàn toàn không ngờ

người mở cửa sẽ là Dương Cẩm Ngưng.

Dương Cẩm Ngưng liếc mắt nhìn văn kiện Mộ Song Lăng ôm trong tay,

hẳn là đến tìm Cố Thừa Đông, nhưng cảnh tượng này hoàn toàn ngoài dự
liệu của đối phương. Dù hiểu lầm, Dương Cẩm Ngưng cũng không muốn
giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.