BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 78

Dương Cẩm Ngưng thừa nhận, con người cô có tính chiếm hữu rất cao.

Nếu Dương Nhất Sâm là một người đàn ông tốt, vậy hà cớ gì cô ở gần mà
chưa được hưởng lộc lại đem dâng cho người khác?

Dương Cẩm Ngưng những năm hơn mười tuổi, đã nhận định rằng, những

chuyện cô muốn chỉ cần không vi phạm pháp luật, không vi phạm đạo đức,
thì nhất định cô sẽ làm bằng được.

Có thể đúng như sau này người ta đánh giá về cô, cô có một đều khoác

lên mình một vỏ bọc trước sự dụ dỗ của những người con trai khác, bằng
không Dương Nhất Sâm cũng sẽ không dễ dàng ở bên cô như vậy. Cùng ở
dưới một mái nhà, hai người trong lòng đều có mờ ám, nhân lúc bố mẹ ngủ,
họ thường cũng nhau lên sân thương ngắm sao.

Đêm của thuở ấy, không có ánh đèn rực rỡ, chỉ có những chấm nhỏ trên

dải ngân hà, chỉ có gió nhẹ nhàng thổi…

Cô còn nhớ rõ cảm giác khi ấy, lúc anh vòng tay nhẹ qua người cô, một

cảm giác rất bình yên, rất ấm áp. Tâm hồn phiêu bổng, cuối cùng cũng đã
tìm đến bến đỗ thuộc về riêng cô, còn cô, cũng không muốn buông tay anh.
Anh đích thực là người hoàn hảo nhất trong mắt cô.

Khi còn đại học, thỉnh thoảng Dương Nhất Sâm cũng sẽ có nhiều lúc chợt

nổi hứng muốn giảng giải với cô, lải nhải tầm quan trọng của việc thi đại
học với cô còn nhiều hơn cả thầy giáo. Còn cô, lần nào không kiên nhẫn
được nữa cũng đều thích quan sát dáng vẻ cúi đầu trầm tư suy nghĩ của anh.
Anh vô cùng nghiêm túc, dường như không ai có thể bước vào thế giới của
anh, những lúc ấy, cô bức thiết muốn mình trở thành người duy nhất có thể
gia nhập vào thế giới đó.

Lúc nhàn rỗi, anh sẽ ngồi trước đàn dương cầm, mười đầu ngón lướt trên

phím đàn tạo nên những âm điệu có thể khiến tinh thần cô bình ổn. Giai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.