BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 90

“Em chỉ là muốn tặng anh một lần kinh hỷ mà thôi.” Cô chủ động đi tới,

kéo cái ghế ngồi xuống bên cạnh anh.

“Kinh… hỷ…ồ”

“Thấy khuôn mặt như hoa như ngọc của em, chẳng lẽ anh không thấy

tâm tình tốt hơn à?” Cô mặt dày mà diễn kịch đến cực điểm.

Cố Thừa Đông nhìn cô giống như đang nhìn nữ gián điệp.

“Trên mặt em cũng đâu có hoa, anh nhìn cái gì. Tiếp tục làm việc đi.”

Cố Thừa Đông cầm văn kiện trong tay đặt sang một bên, ánh mắt thản

nhiên, “Nói đi, chuyện gì?”

Vô duyên vô cớ tới nơi này, tất nhiên có nguyên nhân.

“Vậy mà cũng bị anh đoán ra!” Cô bực bội: “Em nhớ anh.”

Thế nhưng, nỗi nhớ này so với nỗi nhớ của những người khác hoàn toàn

không giống.

Chỉ là nghĩ tới Cố Thừa Đông…

Người đàn ông này đôi khi rất kỳ quặc, biết rõ cô đang nói dối nhưng

cũng giả vờ, cũng giả vờ cùng cô. Thật sự đáng ghét.

Cố Thừa Đông nhếch miệng mỉm cười. Câu trả lời của cô tuyệt đối vượt

ra khỏi sức tưởng tượng của anh.

Sau đó, Dương Cẩm Ngưng ngồi bên cạnh nhìn Cố Thừa Đông làm việc,

lật xem tài liệu, ký tên…, thỉnh thoảng nhận vài cuộc điện. Cô an vị ngồi
một bên nhìn anh, bỗng nhiên trong nháy mắt, cô phát hiện bản thân mình
chưa bao giờ bỏ công sức ra tìm hiểu người đàn ông này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.