BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 104

hồ, cửa đã mở ra.
- Trò trẻ con!
- Không có cậu thì bọn mình chẳng biết sẽ đi tới đâu đây, Thám tử phó.
- Nói đúng đấy, Thám tử trưởng.
Bộ ba thám tử bước vào ngôi nhà của ông bà Willow. Cả ở đây họ cũng
không dám bật đèn lên, sợ bị phát hiện. Ban đầu, họ chuyển động trong ánh
sáng phát ra từ chiếc bật lửa trong tay Bob, nhưng rồi Justus tìm thấy một
chiếc đèn pin. Cậu giơ tay che mặt đèn và cả ba tìm tòi trong ngôi nhà dưới
quầng sáng yếu ớt đấy.
Ngôi nhà nầy nhỏ hơn hẳn so với toà biệt thự của Mastratonio, chủ yếu chỉ
gồm một căn bếp, phòng tắm, phòng ngủ và phòng khách. Căn phòng nào
cũng được trang trí rất khủng khiếp và chỉ sau năm phút, Bộ Ba quả thật
không thể tưởng tượng nổi là ở đây còn chứa một bí mật nào nữa.
- Ta quên nó đi, - Peter đề nghị.
- Ở đây chẳng tìm thấy gì nữa đâu.
Bob gật đầu.
- Mình cũng tin thế. Ngoại trừ trong những mãng khăn phủ bằng len móc
tay kia có ẩn chứa những mẩu bản đò của một kho báu, nhưng mình e răng
không có chuyện đó đâu. Đôi vợ chồng nhà Willow nầy vừa thiển cận vừa
nhàm chán như ngôi nhà của họ nậy. Chẳng có bí mật nào cả. Đi thôi,
Justus, ta đi.
Thám tử trưởng nhăn mặt. Cậu không thể cãi lại được lời bạn mình, cả cậu
cũng không tin rằng họ sẽ còn tìm thấy một thứ gì khác. Mặc dầu vậy, cậu
vẫn thấy khó chịu khi phải rời bỏ nơi nầy nhanh tới thế.
- Tầng hầm! - cậu nhớ ra. -
Bọn mình chưa xuống tầng hầm.
Peter nhăn trán.
- Cậu nghĩ xuống đó thì ta sẽ tìm thấy một thứ gì khác ngoài dàn lò sưởi
sao?
- Rồi ta sẽ biết. Dù chỉ là để kiểm tra cho toàn diện thôi: ta phải xuống tầng
hầm.
Những bậc thang bằng đá rất dốc, hai bên tường óng ánh vễt ẩm. Một bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.