BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 106

chính xác thời điểm chụp ảnh, theo như cách người ta thường chụp ảnh
bằng máy tự động. Cứ theo những con số đó thì những bức ảnh ở đây đã
được chụp trong nhiều năm khác nhau.
- Trời đất ơi! - cuối cùng Peter cất nổi thành lời.
- Các cậu nhìn đi!
- Có vẻ như ông Willow là một người hâm mộ cô Mastratonio hết mực, -
Justus tỉnh táo nhận xét.
- Nhưng mình đoán khá chắc rằng đây là căn phòng tầng hầm của ông ấy.
Chắc là bà ta hoàn toàn không biết có những thứ gì được cất giấu đằng sau
cánh cửa nầy.
- Một người hâm mộ thôi sao? - Peter cay đắng cười khẽ.
- Sao lại nói bớt đi trắng trợn như thế, Justus. Thử nhìn quanh mà xem!
Ông ấy bị cô ấy ám ảnh thì đúng hơn! Tất cả những tấm nầy là tự tay ông
ấy chụp! Ông đã chụp nhiều cảnh trong nhà qua những khuôn cửa sổ khác
nhau. Các cậu nghĩ… các cậu có nghĩ là ông ấy cũng chụp ảnh cả bọn mình
không? Lúc ban nãy trong phòng làm việc ấy, khi đột ngột có tia chớp lóe
lên.
- Chắc là đúng thế đấy, - Justus nói.
- Mình không nhìn thấy ai đứng ngoài.
Các cậu đã nhận thấy rằng, từ khuôn cửa sổ phòng ngủ của vợ chồng ông
Willow người ta có thể nhìn vào phía trong toà biệt thự của cô Mastratonio?
Chắc là ông ta đã chụp ảnh từ đó, giống như rất nhiều ảnh khác ở đây. Thử
nhìn mà xem, cô Dora đang mặc áo choàng tắm.
- Còn đây là ảnh của cô ấy đang hôn một người đàn ông khác, - Bob nói và
gõ khẽ ngón tay vào một tấm ảnh khác được lồng khung.
- Nầy, khoan đã, người nầy mình nhìn thấy ở đâu rồi!
- Cậu nói cái gì thế hả?
- Đúng thế, mình đã nhìn thấy ông ấy một lần rồi. Cách đây chưa đầy một
tiếng đồng hồ, trong một tấm ảnh khác, trong phòng ngủ của tiến sĩ Jones.
Đây là ông chồng của Cecilia Jones, Ông Gilbert!
- Cậu không đùa đấy chứ! - Justus kêu lên.
- Không đùa chút nào! Cái mặt nầy đã không lẫn vào đâu được. Và đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.