BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 26

chỉ hứa khi nào cô thấy nó tuyệt đối chắc chắn thôi.
- Hay quá, - Justus nói.
- Thế thì cháu xin được phép nhắc cô rằng, cô có nợ bọn cháu một khoản
ân tình? Hồi chiều cô đã hứa là để cảm ơn cho chiến dịch dọn nhà, cô sẽ trợ
giúp bọn cháu nếu lần tới đây bọn cháu cần cô giúp đỡ.
Đang muốn đặt đĩa đựng pho mai lên bàn, cô Mathilda Jonas bỗng ngưng
lại giữa chừng. Trong một lúc, nhìn như thể cô sẽ buông cho cái đĩa rơi
xuống đất.
- Không, Justus. Cháu không thể yêu cầu cô làm chuyện đó.
Justus vẫn hết sức bình tĩnh.
- Nhưng cô hứa rồi mà!
- Titus! Anh phải nói cái gì đi chứ!
Chú Titus cho đến nay vẫn gắng che đậy nụ cười đằng sau bộ râu quai nón
rậm rì màu đen của mình, giờ không kìm được nữa và buông ra một tiếng
khúc khích nhè nhẹ.
- Anh biết nói gì hả Mathilda? Nếu em đã hứa với Justus - thì em phải giữ
lời thôi. Em muốn làm gương sáng cho nó, đúng không nào?
- Nhưng em không thể…
- Làm ơn, cô Jonas, - Bob bây giờ chen vào.
- Cô đâu phải làm gì nhiều, thật sự là không đâu! Cô hầư như chẳng phải
nói gì nhiều, cái đó bọn cháu làm rồi.
Cô càng nói ít bao nhiêu thì càng gây ấn tượng bí hiểm bấy nhiêu.
- Đúng thế! - Peter hùa vào.
- Cô đúng là ứng cử viên hoàn hảo cho vai diễn nầy đấy!
Cô Mathilda kinh hoàng xoay người lại.
- Ý cháu muốn nói thế nào?
- Cháu… e hèm…
- Có nghĩa là bọn cháu thấy cô trông giống như mấy bà mợ mê tín đên
khùng ấy hả? Như bà thầy lang với những câu thần chú chữa những vết
chai chân?
- Không! Không, cháu chỉ muốn nói là…
- Phải thật ra chỉ muốn nói rằng cô là người rất có năng khiếu, có khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.