BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 36

- Chuyện gì thế, chú Morton? - Peter hỏi, giọng run run vì nổi sợ vẫn còn
nằm nguyên trong xương tuỷ.
Đừng nhìn về phía cửa sổ! Chúng ta đang bị qua sát.
Justus vểnh tai lên và gắng nén minh không quay người lại.
- Sao kia chú?
- Có một người đàn ông đứng ở phía ngoài vườn và nhìn vào trong phòng
nầy. Tôi đã nhìn thấy ông ta khi trời có chớp.
- Lâu chưa chú?
- Kể từ khi bắt đầu gọi hồn.
Justus cần vài giây đồng hồ để đưa ra một kế hoạch.
- Bọn mình tóm lấy gã!
Cậu phụ trách cửa trước, Peter, mình cửa sau. Bọn mình sẽ ập đến từ hai
ngã.
Còn cậu ở lại đây, Bob. Nếu gã con trai đó tìm cách chạy trốn, cậu sẽ trèo
qua cửa sổ ra phía ngoài. Chú Morton có sẵn sàng giúp bọn cháu không?
- Dĩ nhiên.
- Chú hãy cùng Peter đi ra ngoài và trèo vào xe Rolls Royce! nếu gã con
trai đó chạy ra đường nhựa, chú bám theo gã.
- Xin theo ý quí vị!
- Tốt lắm, bây giờ thật chậm và thật tự nhiên! Không được gây nghi ngờ! -
Justus quay về phía bà O Donnell:
- Tôi đi lấy một cốc nước cho cô Adams!
- Còn tôi … e hèm… tôi đi lấy chăn! - Peter bổ sung thêm và ngay sau đó
cả hai rời phòng khách.
Cùng với chú Morton, Thám tử phó đi ra phía cửa ra vào và khẽ khàng mở
nó ra. Nước mưa lạnh như băng giá đập xuống và đâm như vô vàn những
chiếc kim tí hon vào mặt cậu. Thám tử phó nheo mắt lại, gửi cho chú lái xe
một cái nhìn khích lệ rồi lẹ bước lướt ra ngoài vườn. Trời tối đen mức hầu
như không nhìn thấy bàn tay trước mắt mình. Những giọt mưa dầy đặc và
trĩu nặng làm tình thế còn thậm tệ hơn lên. Thám tử phó chỉ nhận thấy xung
quanh mình những vệt đen lờ mờ - những tàn cây, bụi rậm, những cụm cây
hoa hồng. Đất trong vườn đã mềm ra và mỗi bước chân của cậu ngay lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.