BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 40

ra, là ban đầu tôi đã thoáng không tin váo khả năng của cô, nhưng bây giờ
thì cô đã mở mắt cho tôi. Tôi cám ơn cô nhiều lắm!
- Tôi… e hèm… vâng thì…
- Đừng vội thế chứ! - Justus phản đối.
- Chẳng lẽ bây giờ mọi người muốn khẳng định là nhà nầy có ma?
- Vâng thì, tôi … , - bà O Donnell bắt.
- Ít nhất thì hồn ma cũng đã lên tiếng và…
- Tất cả chúng ta đã nhìn thấy! - bà Adams hăng hái thêm vào.
- Tôi thậm chí đã cảm nhận thấy Dora! Cứ như thể chị ấy đứng sát ngay
bên tôi! Làm sao mà cậu có thể nghi ngờ được nữa, Justus?
Thám tử trưởng bị dồn vào góc tường. Dĩ nhiên cậu không thể nói sự thật -
rằng cô Mathilda chẳng phải cô đồng và tất cả là một trò đùa, nhưng nói ra
điều đó chẳng khác nào tự phủ lên văn phòng thám tử của họ một lớp sơn
đen.
Vậy là cậu đã dẫm phải chính cái bẫy của mình. Thế nên Thám tử trưởng
gắng gỏi đưa ra một luận cứ khác:
- Thế còn người đàn ông đứng bên cửa sổ thì sao?
- Anh ta có liên quan gì?
- Các cô không thấy kỳ lạ là gã đã quan sát cuộc gọi hồn của chúng ta từ
đầu sao? Hay trong cái khu vực nầy, chuyện người lạ ban đêm đứng bên
cửa sổ nhà người khác là chuyện bình thường? Gã đàn ông đó là ai? Gã
muốn gì? Liệu có khả năng gã liên quan đến cái bóng ma của chúng ta
không?
- Tôi không biết ông ta là ai hay ông ta muốn gì, - bà Adams thú nhận. -
Nhưng làm sao mà ông ta lại liên quan được đến hồn ma của Dora? Đúng
là chuyện ngớ ngẩn, Justus! Ta thử hỏi cô Mathilda mà xem. Cô ấy là cô
đồng mà. Cả cô cũng đã cảm nhận được sự hiện diện của Dora, đúng
không?
- Tôi… - cô Mathilda ném một cái nhìn bất lực sang phía Justus.
- Thế nầy, tôi… tôi không biết là tôi cần phải nói gì. Việc đã xảy ra… ừ
thì… - mặt cô bây giờ đỏ dội lên.
- Đó là một kinh nghiệm hết sức đặc biệt, bởi vì… bởi vì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.