BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 41

- Bởi vì cô không thể nhớ lại chắc chắn mọi việc đúng không? - Chú
Morton nhảy vào giúp đỡ cô.
- Có phải là các cô đồng trong những cuộc gọi hồn đều sa vào một trạng
thái xuất thần và sau đó hầu như chẳng biết chuyện gì đã xảy ra?
- Đúng thế! - Cô Mathilda kêu lên, hơi quá lớn giọng một chút.
- Đúng thế, chính xác là như thế đấy! nhưng đó là chuyện hết sức bình
thường, các bà biết không. người ta không nhìn thấy qua nét mặt tôi, nhưng
bao giờ tôi cũng hoàn toàn biến đi nơi khác. Tôi gọi một hồn ma mà không
nhận ra điều đó. Ha ha.
Chuyện nầy xảy ra thường xuyên với tôi mà. Thật là điên, đúng không? Và
các bà có biết gì không? Dù chỉ vài phút thôi, nhưng mà tôi phải tập trung
cao độ, bây giờ tôi kiệt sức rồi. Tôi phải được nghỉ ngơi. Sau đó tôi rất
muốn được đưa về nhà. Ông Morton, liệu ông có thể?
- Dĩ nhiên, thưa quí cô.
- Cô muốn đi rồi sao? - tiến sĩ Jones hỏi.
- Nhưng buổi cầu hồn đã bị cắt ngang! Tôi nghĩ là chúng ta phải thử thêm
lần nữa.
- Không có chuyện đó! - cô Mathilda nói nhanh.
- Như thế quá mệt đối với tôi.
- Thế thì, có lẽ mai chăng?
Cô Mathilda ép mình mỉm cười. Tôi thật sự rất tiếc, nhưng trong thời gian
tới tôi có rất nhiều buổi hẹn rồi, và hoàn toàn không thể đoán được bao giờ
thì tôi có thể làm một lần nữa… Bà hiểu rồi đấy. Bây giờ tôi phải nghỉ ngơi.
Chúc ngủ ngon! - Cô Mathilda gập tấm bảng Ouija lại, đặt nó vào trong va
li.
- Còn bộ ba các cậu thì sao hả? Các cậu có đi cùng tôi không?
- Xin chờ chút đã.
- Được. Tôi chờ ngoài xe.
Chú Morton phác một cử chỉ cúi chào, thế rồi chú đưa cô Mathilda ra
ngoài.
Bây giờ thì bộ ba người đàn bà của toà biệt thự ngồi trên chiếc ghế sofa bọc
nhung đỏ, còn bộ ba thám tử thì đứng đối diện với họ, người ba cậu nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.