BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 44

Alfred Hitchcock

BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT

Dịch giả : Khanh Khanh

Chương 7

Thông điệp từ bên kia thế giới

Khi Justus bắt đầu bò trên cả tứ chi trong luống hoa hồng bên dưới khuôn
cửa sổ phòng khách của toà biệt thự Mastratonio thì trời đã tối, tối đến mức
Bob và Peter hầu như không nhận ra Thám tử trưởng đang làm gì trên dưới
chân họ. Họ chỉ biết một điều: Đây là những động tác chuẩn bị mà Justus
đã nói tới.
- Cậu làm cái gì thế hả? - Peter thì thầm, bởi ba quí bà sống trong ngôi nhà
kia hoàn toàn không biết gì về chuyện nầy. Cuối cùng, cậu ngồi xổm xuống
bên cạnh Justus. Thám tử trưởng vừa rắc một lớp bột trắng lên luống hoa
hồng và giờ đây, cậu phủ lớp bột đó bằng một lớp đất mỏng.
- Mình đặt một cái bẫy ở đây. Nếu kẻ lạ mặt tối hôm qua lại quay lại và
muốn thoát khỏi tay bọn mình một lần nữa, thì ta có thể bám theo gã dựa
vào những vết chân màu trắng, - Justus giải thích.
- Và để cho gã không nhận ngay ra lớp bột nầy, giờ mình phủ một lớp đất
mỏng lên trên.
- Bột mì hả? - Bob hỏi.
- Không phải lúc nào cũng cần ngay đến các vũ khí kỹ thuật cao, đúng
không nào?
- Vậy thì bọn mình chỉ còn biết hy vọng là cái kế hoạch của cậu sẽ hoạt
động, - Bob nói.
- Mình chỉ mong sao cái thằng cha đó đừng ló mặt ra nữa, - Peter cãi lại. -
Ngày hôm qua mình đã thấy rùng rợn đủ rồi, cứ mỗi lần nghĩ tới cảnh bị cái
dáng người đen ngòm đó quan sát.
Đột ngột, một giọng đàn bà cất lên chói chang sau lưng bộ ba:
- Nầy! Chúng mày làm cái gì ở đây hả?
Peter xoay lại. Đằng sau cậu là lớp hàng rào rất đây ngăn cách với khuôn
viên hàng xóm đang nhô lên trong bóng tối. Người đàn bà vừa cất tiếng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.