BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 45

vẻ như đang đứng phía bên kia hàng rào. Cậu không nhìn thấy bà ta.
- Có… có phải bà nói chúng tôi?
- Dĩ nhiên là tao nói bọn mày! - Người đàn bà phun phè phè.
- Cút đi ngay lập tức hay tao gọi điện cho cảnh sát đây!
- Nầy, từ từ đã chứ! - Bob bực bội kêu lên.
- Bà là ai mới được?
- Willow. Tao sống ở đây. Và tao biết chính xác là bọn mầy không có phận
sự gì trong khoảng vườn bà Mastratonio! Bọn mầy chỉ dẫm nát những cây
hồng xinh đẹp của bà ấy thôi! Cút đi!
- Có vẻ như bà không được biết rằng đây không còn là khoảng vườn của à
Mastratonio nữa, - Bob phun trở lại.
- Ngôi nhà bây giờ của bà Adams. Dĩ nhiên là tao biết. Chẳng lẽ mầy định
lừa tao rằng mầy là bà Adams hả?
- Chúng tôi có hẹn với bà ấy, - Justus nói, cố gắng bình tĩnh hết sức mình.
- Có hẹn ở vườn hoa hả? Ái chà, Nếu chúng mày không cút đi ngay lập tức,
tao bảo chồng tao vác súng săn lại đây!
- Nầy bà, bà có điên chưa đấy? Bob la lên.
Justus đặt bàn tay lên vai cậu bạn, ý trấn an.
- Thôi quên đi, Bob. Có những người như thế đấy. Mình chẳng làm gì được
đâu. Ta đi vào nhà thôi.
Cả bộ ba đi vòng quanh ngôi nhà và tiếng gầm la thét của bà hàng xóm mỗi
lúc một nhỏ hơn.
Lần nầy, người mở cửa và dẫn bộ ba vào phòng khách là Cecilia Jones.
Justus quan sát người đàn bà đó thật kỹ lưỡng. Hôm nay bà để tóc xoã, gây
ấn tượng trẻ lại vài tuổi. nét nghiêm khắc đã biến khỏi khuôn mặt. Sau lối
cư xử lạnh lùng, xa cách mấy ngày hôm trước, bà tiến sĩ hôm nay gây ấn
tượng mở hơn rất nhiều.- Cám ơn các cậu đã tới,- bà nói bằng giọng ấm áp
khi bộ ba buớc vào phòng khách. Bà O Donnell và Elouise Adams không
có mặt.
- Thật đáng tiếc là cô đồng Mathilda không đến đuợc đây với chúng ta. Các
cậu nghĩ sao, nếu không có cô ấy giúp, liệu hồn Mastratonio Dora có trả lời
cho chúng ta không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.