BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 5

Nữa muốn dọn dẹp cho nơi làm việc quang đãng hơn, bộ ba nữa còn muốn
chuyển những món đồ linh tinh được tụ tập theo năm tháng sang cho chú
Titus, mong kiếm vài đô la lẻ. Giờ ba cậu chàng đang ngồi trong cái cảnh
hổn mang tối tăm đầy bụi bặm, giữa biết bao nhiêu là hòm và hộp Carton
để mà xăm xoi đống "của báu" của họ. Càng lục lọi nhiều bao nhiêu, họ
càng tiến chậm bấy nhiêu. Cứ mỗi một món đồ được lôi ra, là cả ba chụm
đầu ngắm nghía rồi cãi sùi bọt mép xem đây là đồ ve chai hay một món kỹ
niệm vô giá. Thám tử trưởng không bỏ một cơ hội nào để đưa ra những lời
nhận xét trong một thứ văn rối rắm sặc mùi triết lý.
Điều nầy khiến Peter phát điên.
- Nếu cứ tìm thấy cái món đồ con con nào mà cậu cũng dành ra cả nửa
tiếng để phân tích dẫn văn của Goethe thì đến năm sau bọn mình cũng chưa
dọn dẹp xong.
Justus không rời ánh mắt khỏi cái đầu lâu, cất cao giọng kịch trường giảng
giải tiếp:
- Dù cao quí chịu đựng những mũi tên và hòn đạn của số phận bạo liệt hay
vùng dậy chấm dứt nỗi khổ đau bằng kháng cự". Mà nầy, Peter, đây không
phải là văn của Goethe, mà là của Shakespeare. Hay nói một cách chính
xác thì đây là lời của hoàng tử Hamlet.
Bob Andrews xoay đầu lại. Cho tới nay cậu vẫn bỏ qua trò cãi cọ của hai
anh bạn vì mải chăm chú vào chuyện chùi sạch mấy chiếc khung tranh cũ
kỹ.
- Sokrates.
- Cái gì thế? - Peter hỏi.
- Geothe, Shakespeare, Hamlet hay là Sokrates?
- Mình không muốn nói đến câu trích dẫn, Peter, mà cái đầu kia! Đó là đầu
Sokrates, cái đầu lâu biết nói mà ảo thuật gia Gulliver đã tặng cho bọn
mình!
Trời đất, mình quên khuấy đi mất. Justus, cái nầy không thể bán được đâu,
cái nầy ta phải giữ lại trong Bộ tham mưu.
- Mình đồng ý vô điều kiện, Bob, Sokrates sau nầy sẽ được đưa vào viện
bảo tàng Bộ Bob Andrews .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.