BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 117

Nói đến mức này rồi, Trương Dĩnh cũng khó nói thêm cái gì, nếu là

Tống Tuấn Kiệt tới cửa, nàng định tìm cơ hội cười nhạo một phen, nữ nhân
ngày thường tốt đẹp thì có ích lợi gì, gả cho một người tài giỏi mới thật là
chuyện tốt đẹp, giống như Tô Tử Mặc vậy, lúc còn là cô nương, tài năng có
bao nhiêu chói sáng, lại đi gả cho một tên nam nhân vô dụng, chuyện gì
cũng đều dựa vào cha vợ, vậy thì tương lai còn có thể trông cậy vào hắn cái
gì, chỉ sợ Tống Tuấn Kiệt giả vờ sinh bệnh, chắc là Tô Tử Mặc sợ mất mặt
mũi mới cố ý không mang theo hắn trở về. Trương Dĩnh lại nhìn Tô Tử
Mặc, chỉ thấy nàng thần sắc thản nhiên, cũng nhìn không ra nàng có hài
lòng với hôn sự này hay không, dù sao trốn được mùng một, tránh không
khỏi mười lăm, vẫn còn có cơ hội để cười nhạo nàng, Trương Dĩnh liền
đứng lên nói:"Các ngươi ngồi chơi một chút, lão gia cùng Tử Tiêu cũng
mau trở lại, ta đi phân phó phòng bếp làm cơm."

Tô Tử Mặc cũng đứng lên theo:"Làm phiền đại tẩu."

Đợi Trương Dĩnh đi rồi, Tô Tử Mặc mới nói với Chung Minh:"Không

nghĩ tới muội lại nói giúp biểu ca muội."

Chung Minh lạnh lùng trào phúng nói:"Ta cũng không nghĩ tới, ngươi bị

mắng mà cũng không đáp trả."

Tô Tử Mặc lơ đễnh, thản nhiên nói:"Đại tẩu ta chẳng qua là nói năng

chua ngoa chứ mềm lòng không có ác ý."

Chung Minh bĩu môi:"Người nhà chúng ta tất cả đều là sài lang hổ báo

hay sao?"

Tô Tử Mặc cười:"Muội khi nào thì đem người Tống gia trở thành người

một nhà?"

Chung Minh ngẩn người, xác thực trừ bỏ ngoại tổ mẫu, nàng đối những

người khác đều không có cảm tình gì, không nghĩ tới bị Tô Tử Mặc nhận
thấy được, vẫn là nói:"Đó dù sao cũng là nhà cậu ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.