BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 143

Lão phu nhân đang ở uống trà suýt nữa bị sặc, đặt chén trà xuống rồi

nói:"Làm chính thất còn có thể có tấm lòng này là rất khó."

Tô Tử Mặc mím môi cười cười.

Lão phu nhân nói:"Minh nhi, đứa nhỏ này cũng không tệ lắm, chẳng qua

bị nương nó cưng chiều quá nên tính tình có chút không tốt, về sau các con
ở chung, sợ là con phải bao dung cho nó nhiều một chút."

Tô Tử Mặc cúi đầu nói:"Tử Mặc đã biết."

Lão phu nhân đột nhiên đổi đề tài, nói:"Trước khi Minh nhi gả tới đây,

xác thực có chuyện khó xử".

"Gia gia không ngại cứ nói thẳng."

Lão phu nhân nói:"Là như thế này, tối hôm qua mẫu thân Minh nhi tới

tìm ta, nói Tuấn Kiệt có thể nạp Minh nhi làm thiếp, bất quá cần chút lễ
hỏi." Thấy Tô Tử Mặc không lên tiếng, lại nói,"Kỳ thật cũng không thể
trách Văn Thục, Minh nhi là nữ nhi duy nhất, từ nhỏ đến lớn đều che chở
trong lòng bàn tay. Hiện tại ủy khuất gả cho Tuấn Kiệt làm thiếp, người làm
mẹ khẳng định trong lòng chịu khổ sở, tuy nói Chung gia không thiếu bạc
nhưng cần chút lễ hỏi cũng là hợp lý, chẳng qua......"

"Chẳng qua thế nào a?" Tô Tử Mặc hỏi.

Lão phu nhân nhíu mày, tựa hồ khó có thể mở miệng, một hồi lâu mới

nói:"Chẳng qua hơi nhiều một chút, Văn Thục mở lời chính là hai ngàn
lượng, con cũng vừa mới nhìn sổ sách đó, chúng ta không phải không có để
lấy ra, mà là sau khi lấy, gia sản liền thật sự không còn bao nhiêu nữa."

Tô Tử Mặc lại nhìn thoáng qua sổ sách trên bàn, nàng vừa rồi quả thật đã

tỉ mỉ nhìn qua sổ sách một lần, bất quá nói như thế nào Tống gia cũng là
mấy đời làm quan, làm sao có khả năng chỉ có chút ít của cải như vậy được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.