BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 171

loài sài lang ăn tươi nuốt sống người ta, ngươi không thể bị hắn...... Bị hắn
khi dễ a."

Tô Tử Mặc cũng hiểu được lúc nãy mình quá lớn gan, đáp ứng nói:"Ta

sẽ chú ý."

Chung Minh vẫn cảm thấy không ổn,"Không được, cùng tồn tại dưới

một mái hiên, vẫn là rất nguy hiểm, ai biết biểu ca ta có thể hay không một
ngày nào đó thú tính trổi dậy xông vào phòng ngươi, ngươi vẫn là nên dọn
ra ngoài Tống phủ ở đi."

Tô Tử Mặc bật cười, Chung Minh không khỏi chuyện bé xé ra to đi, bất

quá cũng biết nàng có ý tốt, an ủi nói:"Lần này là ta sơ ý, sẽ không có lần
tiếp theo, muội không cần lo lắng, hơn nữa ta vừa mới vào đây không lâu
liền dọn ra ngoài ở, sẽ làm cho người ta nói hươu nói vượn, cha ta mà biết
cũng sẽ không tha cho ta."

Chung Minh cũng biết kêu nàng đi ra ngoài ở là chuyện không thực tế, đi

qua đi lại ở trong phòng, đột nhiên nghĩ tới một ý kiến hay, nói:"Không
bằng ta dời qua đây ở với ngươi".

Tâm tư Tô Tử Mặc khẽ động, chần chờ một chút, mới hỏi:"Muội dời qua

đây ở?"

"Đúng vậy, như vậy biểu ca ta sẽ không có cơ hội ." Chung Minh nói

như chuyện đương nhiên, thấy Tô Tử Mặc nhìn nàng chằm chằm không nói
lời nào, một hồi lâu mới như nghĩ ra được cái gì, mặt đỏ đến mang tai, ánh
nến chiếu tới trông nàng xinh đẹp như hoa đào.

***************

Tô Tử Mặc rốt cuộc cũng chịu thuận theo, trong lòng Tống Tuấn Kiệt tất

nhiên rất cao hứng, ngâm nga một giai điệu, cầm ngân phiếu trên bàn, trám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.