BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 188

Tô Tử Mặc trong lòng thầm than nguyên lai của cải Chung gia lớn như

thế, khó trách Chung Minh ra tay hào phóng, động chút là lấy bạc chặn
người, nhưng trên mặt nàng không có biểu hiện gì ra bên ngoài, chỉ thản
nhiên ứng một câu:"Thì ra là vậy".

Tống Văn Thục cho rằng nàng sẽ kinh ngạc, không nghĩ tới phản ứng

nhẹ như thế, không khỏi có chút thất vọng, lại nghĩ tới, người ta là Hầu gia
thiên kim, có cái gì phú quý mà người ta chưa thấy qua, chỉ sợ ngay cả nơi
ở hoàng đế đều đã đi đến, làm sao để ý đến bọn họ cửa nhỏ nhà nghèo,
chẳng qua vì muốn để mặt mũi cho Chung Minh nên vẫn nói:" Những thứ
này về sau đều lưu cho Minh nhi". Ngụ ý là, cho dù Chung Minh gả cho
Tống Tuấn Kiệt làm thiếp, nhưng có gia tài nhiều như vậy làm hậu thuẫn,
thì cũng không thua kém chính thất xuất thân từ Hầu gia như Tô Tử Mặc.

Tô Tử Mặc làm sao nghe không ra thâm ý trong đó, cười nói:"Kia chẳng

phải là làm cho phu quân lời quá rồi sao?"

Một câu đánh trúng tim đen, biểu tình Tống Văn Thục liền khó coi, khổ

nỗi lời Tô Tử Mặc lại là sự thật, đành phải ngượng ngùng nói:"Như thế nào
có thể nói lời lỗ này kia chứ, đều là người một nhà."

Tô Tử Mặc không đáp lời, chỉ mỉm cười sâu xa nhìn Chung Minh.

Chung Minh biết nàng là đang nhắc nhở chính mình, đạo lý đơn giản đó

như thế nào không biết, huống chi đã bị chịu thiệt mắc mưu qua một lần.
Nhưng có nương ở bên cạnh nên nàng cũng không nhiều lời, qua không
lâu, xe ngựa ngừng, Tri Họa ở bên ngoài kêu:"Phu nhân, tiểu thư, biểu
thiếu nãi nãi, đến rồi."

Chung phủ là một đại viện, ở ngoài có treo biển thiếp vàng, hai đầu sư tử

bằng đá uy vũ hùng tráng, bên trong phủ, đình viện chằng chịt, có bồn phun
nước, hết thảy đều lộ ra vẻ phú quý, đừng nói là Tống phủ không thể so tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.