BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 429

nhân cảm thấy khó xem, cố ý ho khan một tiếng.

Chung Minh vốn thích xem náo nhiệt không ngại làm lớn chuyện, ra vẻ

thân thiết hỏi: "Ngoại tổ mẫu người không thoải mái sao?".

Lão phu nhân nghe nàng hỏi như vậy, chỉ có thể đáp theo: "Ừ, có chút

không thoải mái".

Chung Minh truy vấn: "Không thoải mái chỗ nào?".

Lão phu nhân tức giận nói: "Trong lòng không thoải mái".

Chung Minh cười nói: "Người không phải là đang tức giận đó chứ?".

Lão phu nhân hừ nói: "Ánh mắt con thật nhanh nhạy, ta đúng là bị bực

tức".

Chung Minh ra vẻ kinh ngạc nói: "Đang ăn cơm ngon lành, mợ mới vừa

cùng Trịnh di nương nói chuyện, người liền nổi giận, người là bị mợ làm
cho giận, hay là do Trịnh di nương?".

Chung Minh đúng là chuyên sát muối vào miệng vết thương người ta,

Tống gia mặc dù không phải nhà Vương Hầu, nhưng cũng là mấy đời quan
chức lớn, Tống Tuấn Kiệt lại nạp một yên hoa nữ tử làm thiếp, thể diện đều
bị hắn làm cho mất hết, nếu lão gia tử còn sống, xác định chắc chắn sẽ đánh
gãy chân hắn, dù là phụ thân Tống Tuấn Kiệt còn sống, cũng sẽ can thiệp
không tha cho hắn, mệt Mã Nguyệt Nga lại xem hắn như bảo bối nhặt
được, lão phu nhân nhìn có thể nào không tức giận, đơn giản đập chiếc đũa
lên bàn, "Không ăn, đều bị các ngươi làm cho tức no rồi!".

Tống Tuấn Kiệt thấy thế nói: "Biểu muội, muội cứ nhiều lời, coi muội

làm lão phu nhân giận rồi kìa". Nói xong nháy mắt một cái với Chung
Minh, ý bảo nàng đừng lắm miệng gây chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.