BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 450

Xét theo tính tình Chung Minh, đúng ra sẽ lập tức đá ghế đi mất, chẳng

qua mắt thấy trời mau sụp tối, sao yên tâm để cho Tô Tử Mặc cùng Hác
công tử một chỗ, đành phải nhẫn nại kiềm nén hờn dỗi, nhưng chỉ ngồi đó
không thèm nói thêm câu nào.

Tô Tử Mặc lúc nào chỗ nào cũng đều mang bộ dáng lãnh đạm, tựa hồ cái

gì cũng không để ý, đương nhiên người bên ngoài cũng đừng mong nhìn
thấu được nàng, chỉ lẳng lặng uống trà.

Hác công tử là người ngoài, nếu không nói câu nào có vẻ hơi xa lạ, trước

tiên hắn kêu tiểu nhị đến, thu dọn hết mấy thứ trên bàn, một lần nữa gọi lại
loại trà thượng đẳng nhất, còn thật hào phóng nói hết bao nhiêu bạc đều
tính cho hắn.

Chung Minh làm sao nhìn không ra Hác công tử là muốn phô trương sự

giàu sang trước mặt các nàng, lần trước cuỗm một ngàn lượng bạc của hắn,
chẳng lẽ hắn thật coi nàng cùng một dạng như Trịnh di nương?! Chung
Minh nói: "Hác công tử khách khí rồi, ta và ngươi không thân cũng chẳng
quen, sao có thể không xấu hổ mỗi lần đều để cho Hác công tử tiêu tốn, con
người của ta ghét nhất mắc nợ người khác, hôm nay cứ để ta làm chủ, Hác
công tử cứ uống thoải mái, uống không hết đóng gói mang về phủ, tóm lại
một câu, không cần tiết kiệm bạc giùm ta".

Tô Tử Mặc suýt nữa bị sặc, uống trà cũng không phải như trâu uống

nước, nàng vẫn là lần đầu nghe nói uống trà còn dư thì đóng gói mang đi,
cũng chỉ có Chung Minh nghĩ ra chuyện này, Chung Minh rõ là lại muốn
dùng bạc đập người.

Hác công tử đoán Chung Minh xinh đẹp như thế lại cam chịu làm di

nương chẳng qua là vì tiền, xác nhận là loại người chỉ có thu vào chứ
không xuất bạc ra, nào biết tới gia sản của Chung Minh, chỉ tưởng nàng nói
chơi, cười nói: "Người xưa nói một lần xa lạ hai lần quen thân, hơn nữa ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.