BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 457

Trịnh di nương phá vỡ được bí mật của các nàng, nhất thời chưa nghĩ ra

nên lợi dụng thế nào cho tốt, nàng không ngu ngốc đến mức trở về liền nói
cho Tống Tuấn Kiệt, nàng là muốn chiếm được một vị trí ở Tống gia, Tống
Tuấn Kiệt không phải là người có thể dựa vào, nàng xem như đã nhìn ra,
Tống gia vẫn do Tô Tử Mặc định đoạt, mà nàng lại do Chung Minh bỏ bạc
chuộc thân, nếu theo quy củ thanh lâu, nàng nên là người của Chung Minh,
hiện tại Tô Tử Mặc và Chung Minh cùng chung một khối, với nàng mà nói
chính là chuyện tốt, ít nhất không có người cùng nàng tranh giành nam
nhân, ngược lại nàng còn có thể nắm nhược điểm của bọn họ trong tay.

"Tiểu Cúc, sau khi trở về không được phép lắm miệng, coi như cái gì

cũng không thấy được". Trịnh di nương dặn dò.

Tiểu Cúc tất nhiên đáp ứng.

Khi Trịnh di nương về nhà, Tống Tuấn Kiệt đang chờ đến không kiên

nhẫn, hỏi nàng đã đi đâu, còn dùng ngữ khí không tốt nói: "Có phải quay về
chốn cũ hay không?". Cái gọi là chốn cũ không phải thanh lâu thì còn là gì,
đây rõ là đang mắng Trịnh di nương, Trịnh di nương làm sao có thể chịu
được, bắt đầu khóc sướt mướt.

Tống Tuấn Kiệt bị khóc làm cho phiền chán, "Ta bất quá mới nói một

câu, nàng liền khóc không ngừng, làm sao, ngay cả nàng ta cũng không thể
nói hay sao?".

"Thiếp là nữ nhân của ngài, tất nhiên ngài có thể nói, chẳng qua ngài

mắng chửi người ta không đúng, ngài nói như vậy, chẳng phải là tự đội nón
xanh cho chính mình?".

Tống Tuấn Kiệt bị nàng giận dỗi liền nở nụ cười: "Đúng là khéo mồm

khéo miệng, được rồi, là ta nói sai, nhưng nàng nói rõ coi, cả ngày đã đi
đâu?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.