BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 704

với kẻ xấu, gặp thứ vô sỉ như Tống Tuấn Kiệt cũng không thể trách Chung
Minh hành sự cực đoan. Nghĩ đến Trần lão bản buôn người, sau lưng còn
không biết có bao nhiêu dân lành bị hại, huống chi hắn còn làm vấy bẩn sự
trong sạch của Chung Minh thì làm sao Chung Minh không giết hắn rửa
hận cho được. Trên đời này thật có quá nhiều việc bất bình, không phải
chuyện nào cũng có thể dùng lý lẽ phán đoán, tựa như Mạnh Trầm Xuân,
phụ thân đã giúp hắn rửa sạch oan khuất, cuối cùng vẫn là tội chết được
miễn, tội sống khó tha, có lẽ thật sự nàng đã quá mức câu nệ, tâm sinh áy
náy kéo tay Chung Minh, đặt vào lòng bàn tay mình vuốt ve, cái gì cũng
không nói.

Chung Minh hiểu lầm ý tứ của nàng, nghĩ nàng vì chuyện hài tử mà lo

lắng, liền nói: "Mặc tỷ tỷ, có chuyện ta chưa thương lượng với ngươi đã
chủ động quyết định".

"Chuyện gì?", Tô Tử Mặc hỏi.

Chung Minh nói: "Ta nói với biểu ca, nếu hắn không cần hài tử này thì ta

cần, mặc dù ta không thích Phùng di nương, nhưng hài tử là vô tội, nếu bị
biểu ca tùy ý cho người khác khẳng định không có tương lai tốt, dù sao đời
này ta cũng không có khả năng sinh hài tử, ta sẽ đối đãi với nó như thân
sinh".

Tô Tử Mặc ôn nhu cười, "Ta cũng có ý đó". Xem ra từ lúc nàng giúp

Phùng di nương đỡ đẻ thì duyên phận này đã được định rồi.

Chung Minh biết thế nào nàng cũng sẽ nói vậy, vui sướng không thôi,

nói: "Vậy chúng ta giúp nó đặt tên được không?".

Tô Tử Mặc gật đầu.

Chung Minh lại nói: "Ngươi đọc nhiều sách, ngươi đặt đi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.