BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 714

Tô Tử Mặc bưng nước trà và điểm tâm đi vào thư phòng, nhìn thấy

Chung Minh cầm quyển sách trong tay, lệch đầu dựa vào ghế mà ngủ. Tô
Tử Mặc cười lắc lắc đầu, đi qua gọi nàng tỉnh dậy.

Chung Minh lơ mơ ngủ, hỏi: "Trời đã sáng rồi sao?".

Tô Tử Mặc ôn nhu nói: "Mệt mỏi trở về phòng ngủ đi, cẩn thận cảm

lạnh".

Chung Minh mới phát hiện mình đang ở trong thư phòng, có chút

ngượng ngùng vò đầu, nàng quả thực không thích đọc sách, đụng tới sách
liền mệt rã rời, không khỏi ảo não nói: "Mặc tỷ tỷ, ta với sách đúng là
không thể làm bạn, nó không thích ta, ta cũng không thích nó, rõ ràng xem
ở trong mắt lại không nhớ ở trong lòng".

Tô Tử Mặc nói: "Đọc sách phải có hứng thú, muội đã không thích thì

không nên cưỡng cầu".

"Vậy khi nào ta mới có khả năng vượt qua ngươi đây?".

Tô Tử Mặc cười, "Chẳng qua ta đọc sách nhiều hơn muội một chút thôi,

muội có ưu điểm riêng của muội, sao phải so cao thấp với ta?". Chung
Minh kế thừa ưu điểm của phụ thân, rất có thiên phú với việc buôn bán,
mấy cửa tiệm do nàng coi quản đã dần dần đi vào quỹ đạo.

Chung Minh lại muốn nói sợ ngươi ghét bỏ ta, bất quá thức thời ngậm

miệng lại, nhìn thấy điểm tâm trên bàn, gắp một miếng bỏ vào miệng, đầy
hương vị thơm ngon, những điểm nàng không bằng Tô Tử Mặc đúng là
không chỉ ở chuyện bút mực văn chương, không nên tiếp tục rối rắm vấn đề
này. Chung Minh nhìn thấy lông mày nhợt nhạt của Tô Tử Mặc, lập tức
nói: "Mặc tỷ tỷ, ta giúp ngươi hoạ mi nha, hiện tại trong kinh thành ưa
chuộng hoạ thúy mi, nghe nói là từ các nương nương trong cung truyền ra,
nhìn đặc biệt xinh đẹp, hôm qua ta đi ngang qua Thuý Hồng trai, mua năm
hộc loa tử đại trở về".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.