BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH
Lạc Khuynh
Chương 110: Điều Kiện
Cho dù Tống Tuấn Kiệt không tình nguyện thì cái giấy hoà ly này không
ký cũng phải ký, chỉ cần ký xuống một cái, chẳng những không có lão bà
mà e là tiền đồ cũng khó khăn, Tống Tuấn Kiệt giãy giụa như người sắp
chết, "Nhạc phụ đại nhân......".
Mới lên tiếng, Tô Hầu gia liền lạnh lùng cắt lời hắn, "Không dám nhận".
Tống Tuấn Kiệt nuốt nước miếng, nói: "Hầu gia, ngài cũng thấy đó, kỳ
thực là vị Trần lão bản này nói không giữ lời, ta hồ đồ vô liêm sỉ cỡ nào
cũng không thể bán thê tử của mình vào thanh lâu, ta làm như vậy chỉ là
muốn lừa Chung Minh xuất bạc ra, ngài không biết, nương ta đã làm lụn
bại hết gia tài mà Tống gia sở hữu, ngay cả cái nhà cũng bị người ta đoạt
lấy, ta vì bất đắc dĩ mới ra hạ sách này".
Tô Hầu gia cười lạnh nói: "Hay cho lý do bất đắc dĩ, cứ như vậy mà đem
nữ nhi của ta đẩy vào hố lửa sao, ngày sau có hay không dễ dàng hại luôn
tánh mạng của nàng? Ngươi nói ta làm sao yên tâm giao nữ nhi cho ngươi?
Gia gia ngươi là người đức cao vọng trọng, không nghĩ rằng lại có thứ con
cháu như ngươi, thôi, cũng do ta mờ mắt, hại nữ nhi của mình, may mà ra
tay kịp lúc, ngươi cũng không nên lấy cớ nhiều lời, niệm tình gia gia ngươi,
chuyện hôm nay ta không truy cứu, nếu như ngươi còn không biết tốt xấu
thì đừng trách lão phu vô tình".
Tống Tuấn Kiệt sợ tới mức run rẩy, đáy lòng vô vọng, nhìn thoáng qua
Tô Tử Mặc vẫn mê man, hắn là kẻ vô tích sự, nhờ lấy Tô Tử Mặc, mới
mưu cầu được một phần tiền đồ tốt đẹp vẻ vang được vài năm, nhưng từ