BÌNH AN CỦA ANH - Trang 172

Chữ của cô rất giống chữ Thẩm Hi Tri, Lương Nhu bỏ tấm thiệp vào

trong túi, nói: “Cám ơn Tiểu Hoa.”

Thẩm Hi Tri đứng chờ dưới lầu, đưa mẹ ra bến tàu. Lúc chia tay anh

hỏi: “Mẹ có trách con không?”

Lương Nhu kiễng chân xoa đầu con trai cao hơn mình: “Có gì mà

trách chứ.”

“Vậy sao mẹ lại muốn đi xa như thế?” Anh rất muốn ở cùng mẹ.

Lương Nhu nở nụ cười hiền lành như ngày xưa: “Khó khăn lắm mới

buông bỏ được, nên mẹ muốn đi xa cho thảnh thơi.”

Bà ôm Thẩm Hi Tri thật chặt: “Phải chăm sóc bản thân cho tốt đấy,

đừng để mình phải chịu ấm ức.”

“Vâng.” Thiếu niên ưỡn thẳng sống lưng.

Lương Nhu đi rồi, Thẩm Trung Nghĩa mua một căn hộ trong trung tâm

thành phố, bảo con trai vào đó sống cùng ông. Nhưng Thẩm Hi Tri cự
tuyệt, muốn ở một mình trong căn nhà đối diện nhà Tiểu Hoa, Thẩm Trung
Nghĩa thấy áy náy với con trai, nên chiều theo anh, nhờ Hứa Kiến Quốc
chăm sóc anh. Hứa Kiến Quốc vui vẻ đồng ý, bảo Thẩm Hi Tri ngày ba bữa
đến ăn cơm. Từ đó cửa chính hai nhà đều mở, Bạo Bạo vui sướng tung tăng
chạy từ nhà này sang nhà kia, lại ngậm đồ chơi chạy từ nhà kia sang nhà
này.

***

Mặc dù Hứa Kiến Quốc hứa sẽ chăm sóc Thẩm Hi Tri thật tốt, nhưng

thật ra chăm sóc anh lại là một người khác. Trần Ái Lệ suốt ngày đánh bài
nên chẳng có lí gì ở nhà nấu cơm, thế nên nhiều vụ liền đè lên vai Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.