BÌNH AN CỦA ANH - Trang 192

Thế nên Tiểu Hoa thấy em trai, lúc đầu cô còn tưởng mình nhìn lầm,

nhưng bé con đáng yêu mít ướt này có thể lẫn đi đâu được chứ, Hứa Đống
ôm eo chị gái không chịu buông, xài chiêu nước mắt nước mũi: “Chị, em
tới thăm chị nè! Chị phải cố lên đó!”

Mặt trời chói chang , Tiểu Hoa liếc Thẩm Hi Tri, anh đang cười, còn

đưa tay kéo bím tóc đuôi gà của cô: “Chú ý hơi thở.”

***

Gáy Tiểu Hoa tê dại, che đầu tránh khỏi tay anh, thiếu niên bất đắc dĩ

buông tay ra, hâm mộ nhìn Hứa Đống vẫn ôm chặt lấy cô.

“Nữ sinh khối 10 chạy 3000m tập hợp!” Giáo viên thể dục hô lên.

Bé Hứa Đống lúc này mới lưu luyến buông chị gái ra, ngoan ngoãn

ôm Bạo Bạo đứng một bên. Bạo Bạo mở to con mắt duy nhất, thè lưỡi nhìn
Tiểu Hoa. Tiểu Hoa ở đường chạy ngoài cùng, mặc dù có dây thừng ngăn
nhưng vẫn có học sinh đứng trên đường, sẽ làm ảnh hưởng đến tốc độ chạy.
Thầy cô nhắc nhở các học sinh một lần nữa, nhưng Tiểu Hoa nhìn lại vẫn
cảm giác mình chạy nửa vòng là bị vấp té.

Mấy nam sinh chơi thân với Thẩm Hi Tri cũng sang đây xem thi đấu,

Thẩm Hi Tri giao bé Hứa Đống cho Lâm Thuyên, kéo các huynh đệ đi.
Lâm Thuyên nắm tay Hứa Đống, hỏi: “Chị em thân với Thẩm Hi Tri lắm
à?”

Hứa Đống nghĩ một lát, lắc đầu: “Không thân đâu, chị không nói

chuyện với anh hai.”

Sự thực chứng minh hội trưởng hội học sinh có tác dụng hơn loa nhắc

nhở của trường nhiều. Thẩm Hi Tri đeo băng đỏ, cầm một nhánh cây chạy
vòng quanh sân một lượt liền chỉnh đốn xong xuôi, làm thầy hiệu trưởng
nhiệt liệt tuyên dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.