BÌNH AN CỦA ANH - Trang 196

Nhưng cuối cùng cô không nói cám ơn, giống như anh chẳng hề nói

xin lỗi vậy.

Nữ thi xong đến lượt nam chạy 3000m, Thẩm Hi Tri chạy ở làn ngoài

cùng, coi như làm mẫu cho Tiểu Hoa, Tiểu Hoa nhìn anh ung dung chạy
từng vòng từng vòng, mỗi lần chạy đến trước mặt cô đều nghiêng đầu nhìn
cô mấy lần, làm các bạn nữ trong lớp đều kéo áo cô hỏi có quen hội trưởng
không.

Tiểu Hoa đáp: “Không biết.”

***

Các lớp thi xong liền trao thưởng, đây là lần đầu tiên Tiểu Hoa đứng

trên bục nhận giải, cảm giác này rất khó tả, thấy nhiều người khen cô, cô
ngại ngùng, chỉ thi chạy thôi mà.

Thẩm Hi Tri đứng dưới đài nhìn Tiểu Hoa, thấy mặt cô từ đầu đến

cuối đỏ bừng, cười xấu hổ, lúc loa đọc tên cô cô khẽ nghiêng đầu, để lộ
vành tai trắng như tuyết.

Trong lòng anh không hiểu sao lại thấy vui vẻ, có kiêu ngạo xen lẫn tự

hào, cảm thấy cô rất giỏi rất giỏi, xứng đáng để anh chạy thêm nhiều vòng
như thế.

Giấy khen viết tên cô, phần thưởng và quyển sổ và bút, Tiểu Hoa đưa

sổ và bút cho em trai, cẩn thận gấp giấy khen lại.

Đến lượt Thẩm Hi Tri lên đài nhận thưởng, toàn bộ sân trường đều

điên cuồng hô tên anh, Hứa Đống bé nhỏ ngửa đầu nói với chị: “Anh hai
lợi hại thật đấy!”

Tiểu Hoa đứng trong đám người nhìn theo anh, anh vẫy tay chào mọi

người, sau đó đại diện học sinh đọc diễn văn, vừa nói vừa nhìn Tiểu Hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.