Cuối cùng cũng đến lượt anh, điều khiến nhân viên phục vụ ngạc
nhiên là, người đàn ông trông có vẻ trí thức thành đạt này lại nói: “Cho tôi
một phần đồ ăn trẻ em.”
Sau đó, anh treo con búp bê màu hồng trên khóa vali.
Anh chọn chỗ ngồi gần cô bé kia, giữa hai người chỉ cách một cây cột
vuông vức. Họ không nhìn thấy nhau, nhưng anh có thể nghe cô bé kia liên
tục nghe điện thoại, vừa ăn vừa nói: “Mọe nó trễ mất giờ bay, bảo mọi
người nghỉ 4 giờ, chờ tôi đến rồi họp.”
Người đàn ông sau cây cột đang khấp khởi vui mừng, nghe hết câu
này lại bất đắc dĩ lắc đầu…
Nhiều năm không gặp, Hứa Bình An em có bản lĩnh vừa mở miệng là
khiến anh muốn giáo huấn một trận.
Con gái con đứa, còn ra thể thống gì nữa.
Nhưng như thế cũng tốt, em không thay đổi, anh cũng vậy.
Chương 01: Con khỉ bẩn Tiểu Hoa
NOTE: Tác giả lấy bối cảnh miền quê nghèo, nói tiếng địa phương,
nên bạn Sên cũng để cách xưng hô theo kiểu địa phương. Đừng ai thắc mắc
^^
Cách Nam Thành hai giờ đồng hồ đi xe có một ngôi làng nhỏ, trong
làng có một cô bé tóc vàng hoe và bà nội sống cùng nhau. Ngày qua ngày,
cô bé vô tư chơi đùa trên bờ ruộng, thấy con giun mập cũng không hề sợ,
bắt về cho gà ăn, con gà mái của nội được cô bé nuôi mập ú, sáng nào cũng
đẻ hai quả trứng vàng.