BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1111

Nhâm Tần Phi cười nhẹ, “Cậu đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà,

chưa thấy qua chiêu trả thù à.”

Nghiêm Túc nhàn nhạt liếc anh ta một cái, khóe miệng tuy mỉm cười

nhưng lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Mặt Đường Sâm khẽ biến sắc, nghĩ đến tính thù dai hẹp hòi của Nghiêm

Túc, anh ta lập tức thu lại ý định, không dám trêu chọc anh thêm nữa.

“Gọi món ăn đi, ai cũng đói lắm rồi.” Nhâm Tần Phi nói, lúc nói, ánh

mắt anh ta khẽ lướt qua mặt Bình An. Lúc trước anh ta có nghe Đường Sâm
nói qua, Nghiêm Túc thua trong tay một cô gái, anh ta thật tò mò không
biết rốt cuộc là cô gái nào lại có thể làm cho một Nghiêm Túc nhìn như đa
tình nhưng kỳ thực rất chung tình này cam tâm tình nguyện bị bắt. Hai
ngày trước, Nghiêm Túc hẹn anh ta gặp mặt, nói có chuyện muốn nhờ anh
ta giúp một tay, lúc ấy anh ta đã nghĩ hẳn là có liên quan đến cô gái này.
Bây giờ nhìn thấy Phương Bình An cùng xuất hiện với anh đã chứng minh
suy đoán của anh ta là sự thật.

“Muốn ăn gì?” Nghiêm Túc cúi đầu dịu dàng hỏi Bình An.

Bình An cười nói, “Sao cũng được, em không kén ăn.”

Nghiêm Túc cùng cô ăn cơm mấy lần rồi, miệng cô thì nói là không kén

ăn, nhưng thật ra thì có rất nhiều món đều không thích ăn, nên giờ thay cô
chọn mấy món ăn tương đối nhẹ mà ngon miệng.

Đường Sâm chưa bao giờ thấy Nghiêm Túc săn sóc người khác như vậy,

ngứa miệng chậc chậc kêu lên, “Thật là dịu dàng săn sóc quá ta ơi, nếu để
mấy cô gái trong công ty mình nhìn thấy, không biết bao nhiêu con tim sẽ
vỡ nát đây.”

“Cậu hy vọng tôi cũng dịu dàng săn sóc như vậy đối với cậu hả?” Khóe

miệng Nghiêm Túc khẽ nâng lên, cười như không cười liếc nhìn Đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.