BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1134

Nghiêm Túc chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn cô, cô

biết nói như vậy có ý nghĩa gì không?

“Nhìn cái gì, nhanh lên đi chứ, em đói bụng rồi.” Bình An bị anh nhìn thì

hơi lúng túng, mồm năm miệng mười như muốn che giấu cái gì, trừng mắt
liếc anh một cái rồi xoay người đi ra ngoài, “Em đi tham quan nhà anh một
chút.”

Khóe miệng của Nghiêm Túc khẽ cong.

Nửa tiếng sau, Bình An nếm thử món thịt bò bít tết và súp rau củ cải tự

tay Nghiêm Túc làm.

Thịt bò bít tết anh chiên óng ánh nhiều mật, mềm mại thơm nồng, có khi

còn ngon hơn nhà hàng Tây.

“Thấy sao?” Nghiêm Túc hỏi.

“Ngoài cứng trong mềm, rất tuyệt, về sau người nào có phúc lắm mới

được gả cho anh.” Bình An không keo kiệt khen ngợi.

Nghiêm Túc nhìn cô cười khẽ, giọng dịu dàng trầm thấp, “Em sẽ là cô

gái có cái phúc đó.”

Bình An mỉm cười không nói, ngoài cửa sổ ánh nắng mặt trời rực rỡ,

trong nhà cũng một bức tranh ấm áp ngọt ngào.

Ăn cơm trưa xong, Nghiêm Túc lấy tất cả các tư liệu anh tìm hiểu mấy

ngày nay về xếp hạng các loại mỹ phẩm dưỡng da ở nước ngoài cùng giới
thiệu chi tiết của các sản phẩm đó đưa cho Bình An xem. Bình An ngồi tại
thư phòng của Nghiêm Túc vừa xem tài liệu vừa lướt web, cái gì không
hiểu liền hỏi Nghiêm Túc đang đọc sách ở bên cạnh, một buổi chiều trôi
qua rất nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.