BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1132

Lúc mới quen cô, cô luôn mang vẻ tĩnh lặng ngoan ngoãn y như đeo mặt

nạ, làm cho người ta không nhìn thấy diện mạo vốn có của cô. Cô tĩnh lặng,
cô ngoan ngoãn, cô lạnh lùng, cô xa cách... đều làm cho anh có nỗi kích
động muốn lột bỏ lớp mặt nạ đó của cô bởi cảm thấy cô vốn không là như
thế. Cá tính của cô thật ra hơi tùy hứng, có chút trẻ con, nụ cười tinh quái,
khiến người ta cảm thấy cô không buồn không lo. Chứ không phải như anh
đã nhìn thấy, toàn thân như tràn đầy mệt mỏi tang thương, cặp mắt trong
sáng tinh khiết kia không hề có bóng dáng của vui vẻ.

Có lẽ bởi anh không thích nhìn thấy lớp mặt nạ đó, nên mỗi lần gặp đều

khó nhịn mà cố ý muốn trêu chọc cô, để được nhìn mặt cô đỏ hồng xấu hổ.
Nhưng rồi không ngờ, cuối cùng mình lại yêu thương tính tinh quái trẻ con
của cô.

Nếu như không đi sâu tìm hiểu, anh cũng không thể phát hiện cô còn một

mặt tính cách khác là trẻ con và bốc đồng, chỉ khi nào ở trước mặt người tin
tưởng thì cô mới không cố kỵ mà bày tỏ suy nghĩ chân thật nhất của lòng
mình. Anh thật cao hứng có thể nhìn thấy được vẻ chân thật của cô.

Hai người nắm tay nhau đến siêu thị mua thức ăn, sau đó quay lại nhà

Nghiêm Túc, một khu biệt thự cao cấp gần công ty Nghiêm thị. Đây là lần
đầu tiên Bình An đến chỗ ở của anh.

Căn biệt thự 160m2 thiết kế theo phong cách châu Âu, tường vàng nhạt,

rèm cửa sổ màu trắng, vật dụng màu sắc ấm áp. Toàn căn nhà toát lên vẻ
gần gũi, nhưng lại có chút vắng vẻ, lạnh lẽo.

“Ngồi xuống trước đi, anh rót cho em ly nước.” Nghiêm Túc mang mọi

thứ trong tay vào gian bếp hiện đại, rót cho Bình An một ly nước chanh,
sau đó về phòng thay một bộ y phục thoải mái ở nhà, vẻ nhẹ nhàng khoan
khoái thanh thản làm anh thoạt nhìn tựa như trẻ hơn vài tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.