BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1138

“Tới đây ăn cơm với anh không?” Lúc nói lời này, Nghiêm Túc đang

đứng bên cửa sổ văn phòng, ánh mắt dừng ở cao ốc đối diện. Chẳng bao lâu
nữa, nơi đó sẽ trở phong cảnh đẹp đẽ thu hút tầm mắt của anh nhất.

Bình An nói, “Không được, tối nay ba em về, phải ăn cơm với ba, giờ

phải về trường đi học nữa.”

“Vậy em ăn chút gì trước rồi hãy trở lại trường.” Nghiêm Túc nói.

“Dạ.” Bình An đáp một tiếng, cúp máy, tập trung lái xe.

Cô giải quyết bữa trưa ở MacDonald, sau đó lái xe về trường. Vừa đậu

xe xong, xoay người đã thấy hai bóng dáng quen thuộc từ bãi đậu xe bên
kia đi tới, một nam một nữ, đang nói chuyện vô cùng thân mật.

Chàng trai ăn mặc khá mốt, trẻ tuổi đẹp trai, là Khâu Thiếu Triết gần đây

rất nổi danh trong trường, còn cô gái kia vóc người hấp dẫn... Bình An nhíu
mày cười cười, hóa ra là cô bạn Trịnh Yến Đình học cùng lớp nha.

Khâu Thiếu Triết cũng phát hiện Bình An, mặt lộ ra nụ cười lưu manh,

“Bình An, đã lâu không gặp, gần đây sao rồi?”

Làm cứ như là thật sự đã có khoảng thời gian rất dài không gặp mặt vậy,

cô cười nhạo báng, “Tốt vô cùng, nhưng hình như vẫn thua số đỏ của anh.”

“Em không châm chọc anh thì sẽ chết à?” Khâu Thiếu Triết tức giận hỏi.

Anh thích chơi trội, cũng thích hưởng thụ cảm giác hư vinh khi được các cô
gái trẻ theo đuổi, nhưng không biết tại sao trước mặt Bình An, những hư
vinh và danh tiếng gì đó sẽ trở nên rất buồn cười. Anh hiểu rõ hơn bất kỳ
ai, những người đó theo đuổi anh cũng chỉ bởi vì ba của anh, nếu như anh
chỉ là một sinh viên bình thường thì e rằng trong mắt họ anh chẳng là cái
đinh gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.