BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 119

”Oa, khách quý gì phải cần viện trưởng chúng ta tự mình đi nghênh đón

vậy?” Kỷ Túy Ý đột nhiên nhỏ giọng hô một tiếng, mắt thẳng tắp nhìn tới
mấy người đàn ông trước mặt từ từ đi tới, trong đó vị bụng bự kia không
phải chính là viện trưởng của các cô sao?

Bình An theo tầm mắt của Kỷ Túy Ý nhìn sang, liền gặp được lãnh đạo

trường học vây quanh một người đàn ông trẻ tuổi đại khái chừng ba mươi
tuổi đi tới.

Người đàn ông đi ở chính giữa mặc bộ Âu phục Armani màu xám tro,

cắt may xinh đẹp ưu nhã, mặc ở trên người anh tựa như người mẫu, lộ vẻ
tiêu sái quý khí, người đàn ông này đúng là Nghiêm Túc rồi, Bình An mặc
dù không từng gặp mặt anh ta, nhưng hai ngày nay ở trên mạng cũng đã
xem qua không ít tư liệu về anh ta.

Nghiêm Túc mới từ nước ngoài trở về năm trước, vẫn phụ trách nghiệp

vụ tập đoàn Nghiêm thị ở hải ngoại, năm ngoái mới trở về tổng bộ trong
nước nhậm chức tổng tài hành chánh.

”Oa, dáng dấp người đàn ông kia thật xinh đẹp!” Nghiêm Túc càng đến

càng gần, khuôn mặt quá mức xinh đẹp cũng nhìn càng thêm rõ ràng.

Không sai, Nghiêm Túc là người đàn ông rất xinh đẹp! Dùng từ xinh đẹp

để hình dung người đàn ông mặc dù có chút ẻo lả, nhưng dùng ở trên người
Nghiêm Túc, tuyệt đối không hề quá mức chút nào, da thịt của anh ta có
màu lúa mạch khêu gợi, mày kiếm giống như muốn bay thằng vào tóc mai,
bên duwois hang mày là đôi mắt hoa đào, đuôi mắt hơi cong, ánh mắt tựa
như say không phải là say, mũi cao thẳng, đôi môi không dầy không mỏng,
thoạt nhìn rất hấp dẫn.

Trên người anh ta có một loại khí thế trầm ổn chắc chắn, đáy mắt lắng

đọng chính là cái loại bình tĩnh bẩm sinh, nhất cử nhất động tràn đầy tự tin,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.