BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1357

Anh hiện đang ở Mỹ, nơi đó bây giờ vẫn là ban ngày. Khi thấy giờ này

mà Bình An vẫn gọi điện thoại cho anh, anh khá bất ngờ, bởi lúc này ở
Trung Quốc đã khuya lơ khuya lắc.

“Nghiêm Túc...” Bình An mệt mỏi kêu một tiếng, không hiểu sao cảm

thấy vô cùng chán nản.

Thanh âm là lạ! Giọng Nghiêm Túc càng thêm vội vàng, “Sao vậy, xảy

ra chuyện gì thế em?”

Nghe được bên kia truyền đến tiếng bước chân, Bình An trầm mặc một

hồi mới hỏi, “Anh đang họp hả?”

“Đang tạm nghỉ.” Nghiêm Túc hình như không muốn nhiều lời, “Em

đang ở đâu?”

“Ở nhà Trình Vận.” Bình An nhỏ giọng nói, “Đột nhiên rất nhớ anh.”

Nghiêm Túc trầm mặc một hồi mới dịu dàng hỏi, “Trình Vận và Lương

Phàm đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Dạ, Chị Vận nói chia tay với Lương Phàm rồi.” Nói qua điện thoại thật

sự không giải thích kỹ được, Bình An chỉ đơn giản nói sơ qua, “Nghiêm
Túc, có phải đàn ông đều biết cách yêu hai người cùng một lúc hay
không?”

“Cô ngốc, đâu phải ai cũng vậy.” Nghiêm Túc cười thấp, “Có vài người

một khi đã yêu là không bỏ được để yêu người khác.”

“Chị Vận nên làm cái gì bây giờ?” Vì nghe được thanh âm của Nghiêm

Túc mà phiền não trong lòng Bình An dần dần bình tĩnh lại, “Lương Phàm
thật là một kẻ khốn nạn, anh ta không chung thủy được thì thôi, tại sao còn
muốn bắt đầu với chị Vận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.