BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1386

cũng có sự cố gắng hết mình của Đỗ Hiểu Mị, không phân chia tách bạch ra
được.

“Nếu Phương Hữu Lợi không đề bạt anh, chúng ta sẽ rất khó có khả

năng trở về Tổng Công ty. Chắc anh cũng không nghĩ sẽ đi làm công cho
người ta suốt đời chứ phải không, và hẳn cũng càng không muốn sau khi về
lại Thành phố G phải mỗi ngày nhìn thấy Phương Bình An và Nghiêm Túc
ân ân ái ái chứ đúng không.” Đỗ Hiểu Mị cười cười nói.

“Chẳng ai muốn suốt đời làm công cho người khác cả.” Lê Thiên Thần

lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, không hề che dấu chút nào dã tâm trong đáy
mắt, “Nhưng muốn thành công cũng không dễ như vậy, hiện tại nếu rời bỏ
Phương Thị thì sẽ không có lợi cho anh.”

“Không phải em muốn anh rời khỏi Phương Thị lúc này, mà là nhắc anh

phải có sự chuẩn bị về tâm lý trước. Nếu Phương Hữu Lợi thật sự buông bỏ
anh thì bước kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?” Đỗ Hiểu Mị chậm rãi tiến
sát lại, ghé vào tai hắn nhẹ nhàng nói những câu này.

Mắt Lê Thiên Thần tối xuống, nhíu mày chìm vào trầm tư suy nghĩ.

Bây giờ Bình An đã hoàn toàn quên hắn, Phương Hữu Lợi cũng không

nhất thiết sẽ nâng đỡ đề bạt hắn như trước kia, đối với hắn mà nói, nếu tiếp
tục ở lại Phương Thị thì sẽ có lợi ích gì? Nếu không thể trở về Thành phố
G... hắn nên làm gì bây giờ?

Đúng thật, nên ngẫm lại! Nếu ở lại Tập đoàn Phương Thị mà không hề

có một cơ hội để tiến lên cao hơn xa hơn, có phải hắn nên một lần nữa tìm
lối thoát cho tương lai của chính mình hay không?

Phải bắt đầu xây dựng lực lượng cho riêng mình thôi.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.