BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 168

Phương Hữu Lợi cười to, “Nghiêm tổng tài quá khách sáo.”

Hai người này đột nhiên lại nói đến những lời khách sáo, Bình An bĩu

môi không nói thêm gì nữa, lúc này mới chú ý tới thái độ khác thường của
Đỗ Hiểu Mị vẫn an tĩnh ngồi ở bên cạnh không mở miệng, chỉ là khép mi
buông mắt nghe Bình An bọn họ nói chuyện, cũng không chen miệng một
câu, thật là rất quỷ dị.

Bình An âm thầm quan sát cô ta.

Mặc dù bộ dáng rất đoan trang ôn thuận, ánh mắt cũng không an phận,

thỉnh trên người thoảng lại đem tầm mắt rơi vào Nghiêm Túc, một lát lại
chuyển tới trên mặt ba, chốc sau nữa lại có chút u oán nhìn Lê Thiên Thần.

Là đang suy tính nên câu dẫn người nào sao? Bình An buồn cười nghĩ,

loại đàn bà giống như Đỗ Hiểu Mị bất cứ lúc nào cũng để ý xem nên để gã
đàn ông nào nằm đè lên người mình, chưa từng thấy qua người nào không
biết xấu hổ như cô ta.

Không những không biết xấu hổ, còn vô cùng ác độc, tâm cơ lại thâm

sâu, người như vậy thật sự phải ứng phó cẩn thận mới được.

Bên kia Nghiêm Túc cùng Phương Hữu Lợi Lê Thiên Thần ba người đã

khách sáo xong rồi, Nghiêm Túc đứng lên muốn rời đi trước, mắt mỉm cười
nhìn Bình An, giọng nói có chút mập mờ, “Phương tiểu thư, hi vọng lần
sau gặp mặt em sẽ còn nhớ tôi.”

Phương Hữu Lợi cùng Lê Thiên Thần đồng thời ghé mắt nhìn Nghiêm

Túc.

Bình An cũng đứng lên theo, “Nghiêm tiên sinh ngài yên tâm, tôi cũng

không dám quên nữa đâu ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.