BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1684

Bình An trừng mắt liếc anh một cái, “Anh rốt cuộc có biết mệt là gì hay

không?”

“Ở chung một chỗ với em lúc nào cũng cảm thấy chưa đủ.” Nghiêm Túc

ôm chặt lấy cô. Anh cũng muốn biết, anh và cô cũng đã ở chung một chỗ
lâu như vậy rồi, coi như cảm giác mới mẻ lúc này cũng phải qua đi rồi chứ.
Nhưng sao anh lại cảm thấy như mỗi ngày đều nhìn cô không đủ, mấy ngày
không thấy được cô như lúc xưa cũng thấy không quen nổi rồi.

“Hừ, miệng lưỡi trơn như bôi mỡ!” Trong lòng Bình An vô cùng ngọt

ngào.

Nghiêm Túc bế cô lên, “Chúng ta vận động sau khi ăn đi.”

Bình An làm sao còn có hơi sức nào mà phản kháng nữa, dĩ nhiên là để

mặc cho người khác làm thịt rồi.

Ngày thứ hai, Bình An eo mỏi lưng đau đến công ty đi làm. Mặc dù thân

thể không được thoải mái, nhưng nhìn cô cũng không giống như kẻ cạn
sạch sức lực như trước nữa, mà cô đã khôi phục được sự tự tin. Coi như cô
dựa vào ký ức của kiếp trước mới đi được tới ngày hôm nay thì sao chứ?
Đó cũng là nỗ lực của chính bản thân cô, không nên chỉ vì bị một chút cản
trở mà phá hủy tất cả những khổ cực trước giờ.

Bởi vì đã khôi phục được sự tự tin nên khi đối mặt các loại vấn đề cô

cũng không còn phiền não giống như trước, mà ngược lại có thể tĩnh tâm
suy tính xem bước kế tiếp nên làm cái gì.

Nên khi cô lấy bản kế hoạch của Lê Thiên Thần ra nhìn qua một lần nữa

thì phát hiện hắn ta chỉ chú trọng vào việc làm sao để thu mua căn hộ cũ,
chứ về phần nên làm thế nào thiết kế chỉnh sửa mặt bằng hoặc phân loại
nhóm khách hàng tiềm năng như thế nào thì cũng không có cặn kẽ trình
bày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.