BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1687

Bình An nhìn văn kiện đã được phê chuẩn do Lê Thiên Thần cầm về,

cười rất ôn hòa, “Phó Tổng Lê quả nhiên năng nổ thật, nhanh thế mà đã làm
cho những người bên Sở Địa chính gật đầu rồi.”

Sắc mặt Lê Thiên Thần vô cùng khó coi, “Việc cải tạo chung cư cũ có lợi

cho việc thay đổi bộ mặt thành phố, giới chức chính phủ đương nhiên sẽ
không làm khó rồi.”

“Vậy sao? Tôi còn tưởng là bởi vì anh cho bọn họ lợi ích gì đó đủ để cho

bọn họ đồng ý đấy chứ.” Bình An đùa cợt quét mắt nhìn hắn một cái, đừng
tưởng rằng cô không biết số tiền hắn đưa hối lộ cho những người đó sau
này bất cứ lúc nào cũng đều có thể biến tướng vào bên trong chi phí công
trình nha.

“Đây là quy định xã hội mà, đừng nói là Tổng Giám Đốc sẽ không hiểu

chứ.” Lê Thiên Thần kiêu căng ngẩng cằm lên. Ở trước mặt Bình An, hắn
đã có thói quen bày ra dáng vẻ bất khuất không cúi đầu, chẳng qua là
không muốn nhận thua với cô đó thôi.

Bình An cười nói, “Vốn dĩ tôi cũng không hiểu thật, chẳng qua bây giờ

đã được Phó Tổng Lê chỉ dạy rồi đó thôi.”

Cô chưa bao giờ thật sự lo lắng suy nghĩ xem liệu Lê Thiên Thần có thể

đã cài cắm tâm phúc lại trong Tổng Công ty hay không. Cô cho là hắn đã
rời Tổng Công ty hai năm qua rồi thì cho dù ban đầu có cơ sở hay tay chân
gì đi chăng nữa thì hiện tại đã không còn tác dụng gì lớn. Nhưng hiển nhiên
là cô đã nghĩ sai rồi. Hắn vẫn có thể lợi dụng rất tốt những mối quan hệ cũ,
thông qua chuyện lần này, cô tuyệt đối sẽ không giống như trước kia chỉ
biết thủ chớ không biết tấn công.

Lê Thiên Thần cười lạnh một tiếng, “Thủ đoạn cao thâm của Tổng Giám

Đốc mới đúng là để cho tôi phải rửa mắt mà nhìn, thừa dịp tôi còn chưa kịp
đưa lên phương án thiết kế đã đề nghị mở hội nghị thảo luận trước một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.