BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1833

“Tốt quá, vậy cứ thế đi!” Phương Hữu Lợi gật gật đầu.

Sau khi tan họp, Bình An cố ý chần chừ, chờ mọi người đi hết cô mới

đưa ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Liên Kiến Ba vẫn còn ngồi
yên tại chỗ.

“Hôm nay dường như Anh Liên không giống mọi hôm nhỉ.” Cô lạnh

giọng mở miệng.

Liên Kiến Ba cười lưu manh, “Sao? Sao lại không giống? Thấy hôm nay

tôi đặc biệt đẹp trai hơn hả, chuẩn bị bỏ tình cũ bắt tình mới rồi sao?”

Bình An nở nụ cười nhưng trong mắt chẳng có chút ý cười nào, sẵng

giọng, “Bất kể anh muốn làm gì, tôi cũng sẽ không để cho anh thực hiện
được.”

“Cô gái à, hơn thua nhau làm gì? Cứ ngoan ngoãn ở nhà học cách làm

thế nào để phục vụ đàn ông thì có tốt hơn không. Cô Phương à, tôi thật sự
muốn nhìn thấy dáng vẻ của cô khi... nằm dưới người tôi đấy.” Liên Kiến
Ba hoàn toàn không để tâm chút nào vào lời cảnh cáo của Bình An, tiếp tục
cười như một kẻ tiểu nhân hèn hạ, ánh mắt dâm tà quét khắp thân thể Bình
An.

Đáy mắt Bình An thoáng hiện một mũi nhọn sáng lạnh như băng, đột

nhiên cười phì ra tiếng, “Tôi cũng rất muốn thấy... dáng vẻ của anh lúc nằm
xuống mà không dậy nổi xem như thế nào.”

“Sẽ làm cô thất vọng thôi, cô Phương.” Liên Kiến Ba tự tin cười nói.

“Vậy thì cứ thử xem đi.” Bình An cầm lên tập văn kiện của mình, xoay

người rời khỏi phòng họp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.