BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1866

Chồng Tạ Hồng Phương họ Cao, việc người vợ yêu thương đột nhiên

chết vì tai nạn đã khiến cho đường đường một đấng nam nhi thân cao bảy
thước cũng phải rơi lệ vì đau thương, sau khi nhận lại di vật Bình An mang
đến thì càng khóc không thành tiếng.

“Chú Cao, xin chú bớt đau buồn...” Bình An không am hiểu lắm việc an

ủi người khác. Nhất là nỗi đau sinh ly tử biệt lại là nỗi đau lớn nhất sâu sắc
nhất của con người khiến cô đột nhiên không biết phải mở miệng thế nào
để thuyết phục chú Cao chấp nhận thỉnh cầu của cô.

Do dự thật lâu sau, cuối cùng cô vẫn không nén được mà nói ra khỏi

miệng.

Cao tiên sinh nghe lời khẩn cầu của cô thì đầu tiên là ngẩn ra, rồi ngay

sau đó tỏ vẻ giận dữ, “Cô... Cô thật quá đáng. Vợ tôi đã chết không nhắm
mắt rồi, các người còn muốn hành hạ thi thể của cô ấy nữa. Cút, cô cút cho
tôi!”

“Cao tiên sinh, nếu để cho Cô Tạ chết không minh bạch thì đó mới là

làm cho Cô chết không nhắm mắt, chẳng lẽ chú không muốn lấy lại công
bằng cho Cô Tạ sao?” Trong lòng Bình An cũng rất bi thương, nhưng vì sự
thật, cô không thể không làm như vậy.

“Cô nói cái gì? Hồng Phương chết... không phải do ngoài ý muốn sao?”

Cao tiên sinh kinh ngạc đến lắp bắp.

“Cháu tin là chú đã nhìn qua thi thể của cô Tạ, chẳng lẽ chú không cảm

thấy kỳ lạ à? Tai nạn xe cộ bình thường thì làm sao bị những vết thương
toàn thân thế được. Trước khi cháu đi công tác, cô có nói là sẽ giữ liên lạc
với cháu. Vì cô đang giúp cháu điều tra một chuyện nên cháu mới nghi là
cái chết của cô là do người ta cố ý tạo nên.” Bình An cố nén nỗi đau đớn
mà nói những lời này. Cái chết của Tạ Hồng Phương thật sự làm cho cô vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.