BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1881

Nếu như lúc đi tản bộ Viên lão phu nhân không vô tình nghe được người

qua đường bàn tán tin tức Chủ Tịch Tập đoàn Phương Thị Phương Hữu Lợi
có thể đã gặp tai nạn máy bay, thì có lẽ giờ này bà cũng không hề biết đến
sự kiện này, cũng sẽ không lo lắng đứng ngồi không yên trong phòng khách
trễ như vậy để chờ Bình An. Trong tiềm thức, bà tin con rể sẽ không thể
nào gặp chuyện không may như thế được, nhưng rồi bà đợi cả nửa ngày mà
Bình An cũng không báo chút tin gì cho bà. Trong thâm tâm, bà biết là
cháu ngoại không muốn để cho bà thương tâm, nên mới cố nhịn đến bây
giờ mà chưa gọi điện thoại cho Bình An.

“Ba con khi nào thì mới về nước?” Viên lão phu nhân hỏi.

“Chắc ngày kia ba con mới về được, ba còn phải ở Singapore thêm mấy

ngày vì có chút việc. Bà ngoại, bà đừng lo.” Bình An cười trấn an.

Viên lão phu nhân không nén được nữa, lên tiếng hỏi, “Thế vụ tai nạn

máy bay kia là thế nào?”

Bình An ngẩn ra, không ngờ hóa ra Viên lão phu nhân đã biết đến sự

kiện này. Cô vội vàng nói, “Ba không có lên máy bay, ba với trợ lý Hồng
gặp phải chút chuyện trên đường ra sân bay nên không kịp đón chuyến bay
này.”

“Con không gạt bà chứ?” Viên lão phu nhân cho là Bình An chỉ đang cố

gắng an ủi bà.

“Bà nhìn nè, đây là điện thoại ba gọi cho con, chỉ hơn ba tiếng trước đây

thôi. Bà ngoại, giờ bà tin chưa?” Bình An ấn xuống tới dòng tin báo cuộc
gọi cho Viên lão phu nhân nhìn.

Viên lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm, “Cám ơn trời đất, đúng là hù bà

sợ chết khiếp. Nếu không vô tình nghe được người đi đường bàn tán thì có
khi bà đã chẳng biết gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.