BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1943

F*ck! Liên Kiến Ba giơ tay định ném điện thoại ra ngoài, nhưng sực nhớ

vừa rồi đã đập nát một cái rồi, giờ cái này là công cụ liên lạc duy nhất nên
đành nhịn xuống, không có quăng ra ngoài cho hả giận.

Mặt mày hắn tối đen, đang nghĩ phải làm thế nào để Lê Thiên Thần lấy

không ra được chứng cứ thì điện thoại di động lại vang lên.

Liên Kiến Ba nhìn tới tên người gọi đến, nhấn phím nhận, “Nghe...”

“Kiến Ba, tin tức hôm nay chắc con thấy rồi? Hy vọng con thông cảm

nỗi khó xử của ba. Bây giờ là thời điểm quan trọng nhất, ba không thể để
cho những tin tức này phá hủy hình tượng mà ba vất vả lắm mới tạo dựng
được.” Ngay lúc Liên Kiến Ba vừa tiếp thông điện thoại thì Đoàn Quan
Quần lập tức ngữ trọng tình thâm nói ra như thế, thanh âm dường như có vẻ
nghẹn ngào.

“Vì sự nghiệp của ông nên tôi và mẹ có thể làm vật hy sinh sao?” Liên

Kiến Ba nhàn nhạt hỏi.

Đoàn Quan Quần im lặng một lúc, “Sớm muộn gì ba cũng sẽ đem lại

công bằng cho mẹ con con.”

Liên Kiến Ba cười nhạo một tiếng, lời này hắn đã nghe hai mươi mấy

năm rồi.

“Kiến Ba, Lê Thiên Thần có gọi điện thoại cho ba!” Hiện tại, Đoàn Quan

Quần không có thời gian lẫn tinh thần sức lực đâu để trấn an cảm xúc của
con trai, lão ta chỉ muốn dọn dẹp sạch sẽ tất cả những chướng ngại vật.

“Hắn cũng gọi cho con.” Liên Kiến Ba miễn cưỡng đáp, “Còn uy hiếp

nếu con không rửa sạch tội cho hắn thì hắn sẽ lập tức đưa bằng chứng việc
chúng ta rửa tiền đến Cục Giám sát Cán bộ. Ha ha, ba nói xem, nếu hắn
trình chứng cứ lên thì cái chức Bí thư Thị Ủy này ba còn làm được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.