BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2071

tật bệnh hay khỏe mạnh, cũng vẫn yêu thương quý trọng lẫn nhau, chỉ có
cái chết mới chia lìa chúng tôi.”

Người chủ trì lại hỏi Nghiêm Túc, “Anh có nguyện ý cưới người phụ nữ

này làm vợ không? Cho đến chết vẫn sẽ yêu cô, trung thành với cô, dù cô
bần cùng khốn khổ, mắc bệnh hoặc tàn tật, thuận cảnh hay nghịch cảnh,
anh có nguyện ý không?”

Nghiêm Túc thâm tình nhìn Bình An, trả lời không chút do dự, “Tôi

nguyện ý!”

Người chủ trì cũng hỏi cùng một câu với Bình An.

Trong ký ức của cô, cô cũng đã từng trả lời cho vấn đề này, nhưng cuối

cùng đối phương đã không tuân thủ lời hứa mà phản bội cô. Cô đã từng
nghĩ là mình sẽ không bao giờ có thể tin tưởng vào tình yêu, tin tưởng vào
hôn nhân nữa.

Nhưng vì đây là Nghiêm Túc, cho nên cô nguyện ý tin tưởng thêm một

lần nữa.

“Tôi nguyện ý...”

Tất cả mọi người đều cười.

“Mời cô dâu chú rể trao đổi nhẫn.” Người chủ trì cười nói. Đây là cặp

đôi trai tài gái sắc nhất mà ông từng gặp, không biết tại sao, khi nhìn đến nụ
cười tràn đầy ngọt ngào hạnh phúc của hai người, ông lại đột nhiên hết sức
hoài niệm thời trai trẻ của mình.

Tiếp theo là cảm tạ cha mẹ, cảm tạ quan khách và đi mời rượu mọi

người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.