có thể đắp chăn nằm nhà mấy ngày để hưởng thụ một chút thời gian nhàn
nhã tốt đẹp. Nhưng năm nay người cô cần phải ứng phó nhiều lắm, bởi rất
nhiều thân thích của Nghiêm gia cô còn chưa quen biết, đành rằng có gặp
sơ qua trong ngày hôn lễ, nhưng trên cơ bản thì đã quên mất quan hệ của
từng người là thế nào rồi.
Cho dù quan hệ giữa Nghiêm Túc và Ôn Nguyệt Nga khá căng thẳng,
nhưng bữa cơm đoàn viên đêm 30 dù thế nào cũng không thể vắng mặt.
Đây là quy củ của Nghiêm gia. Chẳng qua năm nào Nghiêm lão gia đều
yêu cầu con dâu trước tham gia, nhưng Vu Tố Hà vẫn ở lại Mỹ mà không
về tham dự.
Năm nay ông cụ sẽ không cho phép bà vắng mặt nữa.
Trong thâm tâm của hai ông bà Nghiêm, Vu Tố Hà vĩnh viễn không phải
là người ngoài.
Ôn Nguyệt Nga vốn dĩ cao hứng bừng bừng tham dự bữa tiệc đoàn viên
gia đình này, nhưng khi bà ta nhìn thấy Vu Tố Hà ngồi cạnh Nghiêm lão
phu nhân thì cả khuôn mặt giống như một bảng pha màu, thay đổi liên tục
nhiều màu sắc.
Thiếu chút nữa là bà ta đã nhảy đổng lên la hét, con ả đê tiện này sao lại
ở đây?
Nhưng bà ta không thể làm vậy. Tối nay bà ta phải giữ vững phong độ,
bởi vì toàn bộ người trong gia tộc Nghiêm Thị đều có mặt tại đây. Bà ta chỉ
cần hơi mất đi lý trí một chút thôi thì ngày mai nhất định sẽ trở thành đầu
đề, trở thành tin tức để mọi đối tượng cười chê.
Cho dù trong lòng có nghẹn uất đến thế nào chăng nữa, bà ta cũng phải
ráng nhịn mà làm kẻ cười cuối cùng.