BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 522

mà quyết định trái tim của em.” Anh chưa bao giờ kiên nhẫn theo đuổi một
cô gái như vậy, chứ đừng nói tới chuyện phải từ từ phân tích từng chút với
cô, chỉ hy vọng cô có thể tiếp nhận theo đuổi của mình.

“Thật xin lỗi, hiện tại tôi không muốn nói chuyện yêu đương, cũng

không muốn ở chung một chỗ với ai hết.” Nếu như vài năm sau, khi cô đã
chín chắn, đã nhốt được cái quá khứ kinh hoàng kia vào chỗ sâu nhất trong
ký ức, thì có lẽ cô cũng sẽ thử khai phá một đoạn tình yêu mới với một
người nào đó, nhưng bây giờ thì không, bởi vì vết thương kia cô chưa vượt
qua được.

“Được rồi.” Ít nhất đáp án của cô không phải là trong lòng đã có đối

tượng, nụ cười của Nghiêm Túc lại tung bay, đưa tay vuốt vuốt đầu cô,
“Vậy, từ đây về sau, em cũng không nên cố ý tránh xa anh nhé?”

Cô đang muốn làm như vậy thật. Bình An nhìn anh một cái, thật ra thì

coi như cô có muốn tránh ra thật xa, người đàn ông này hẳn là vẫn có biện
pháp để làm cô muốn tránh cũng không được, chẳng phải trước đây cô
cũng đã thử qua rồi đó sao? Đằng nào thì kết quả cũng như vậy, chi bằng cứ
thuận theo tự nhiên thôi, “Anh có làm cái gì mà tôi cần phải tránh xa à?”

Nghiêm Túc nhếch môi cười, đáy mắt có thần sắc khó lường vô cùng.

Anh cũng đã sớm dự liệu rằng nếu muốn theo đuổi cô nhóc này sẽ không
dễ dàng chút nào, nếu quang minh chính đại theo đuổi mà không được, anh
chỉ có thể sử dụng biện pháp khác để cho cô động lòng với mình thôi.

Đây là lần đầu tiên Nghiêm Túc muốn thật sự theo đuổi một người phụ

nữ... Không, phải gọi là cô gái nhỏ mới đúng, nhưng hóa ra việc này còn
khó giải quyết hơn so với một quyết định kinh doanh lớn nữa.

Bọn họ chậm rãi đi trở về khách sạn. Ở cửa khách sạn, Bình An liền lấy

áo vest xuống trả lại cho Nghiêm Túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.