BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 527

nhiều năm như vậy nhưng ông vẫn không tái giá, bây giờ càng không có
tâm tư về chuyện đó nữa.

Nhớ đến việc ba nói muốn đem tất cả tài sản để lại cho cô ngay trước

mặt bác trai, trong lòng Bình An nổi lên một trận ray rứt và cảm động,
nhưng giọng nói vẫn cố giữ vẻ thoải mái, “Con thấy ba không muốn kết
hôn là bởi vì muốn kết giao càng nhiều bạn nữ càng tốt thì có, cứ mỗi lần
tham gia dạ vũ cùng ba, mấy mỹ nữ kia lúc nào cũng chăm chăm nhìn
thẳng vào con, chắc trên người con bị người ta trừng tới lủng mấy chục cái
lỗ rồi.”

Phương Hữu Lợi cười ha ha, “Ai dám trừng con?”

“Thì mấy mỹ nữ ngưỡng mộ ba chứ ai?” Bình An nhăn mũi nói.

“Người ta ghen tỵ dáng dấp của con đẹp hơn mấy cô đấy.” Phương Hữu

Lợi cưng chiều cười nói. Những năm gần đây, ông ngẫu nhiên cũng có kết
giao với vài bạn nữ, nhưng chưa bao giờ dẫn tới nhà, cũng sẽ không xuất
hiện cùng nhau tại nơi công chúng. Mối kết giao vô cùng khiêm tốn như
vậy là vì ông không muốn để cho Bình An bị người ta lời ra tiếng vào, cũng
vì ông chưa bao giờ nghĩ tới chuyện kết hôn lần nữa. Những năm gần đây
nhất, ông càng bận quan tâm đến việc phát triển công ty, nên không muốn
tốn thời gian mà đi dỗ dành phụ nữ, nếu có cần cũng chỉ dùng tiền để giải
quyết, không có bất kỳ gánh nặng hay dây dưa gì.

Sau khi vợ ông qua đời, ông không phải là không từng gặp qua một vài

thiên kim nhà giàu muốn kết hôn với ông. Chẳng qua lần nào ông cũng
nghe được ý đối phương ghét bỏ và xem Bình An là gánh nặng, muốn ông
đưa Bình An về Thành phố J ở với cha mẹ ông, từ đó ông liền dứt khoát cắt
đứt ý định kết hôn, thậm chí còn làm một quyết định mà người khác không
thể tưởng tượng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.